EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 76

“ Qui, Mademoiselle!” Lục Sa lao đi.

Giang Nguyệt cười học được dăm ba câu tiếng Pháp đã thích thể hiện

rồi. Cô nhấp một ngụm nước ở chai nước anh đã mở sẵn.

Lúc Giang Quân bước vào cô đang ngồi uống nước và ăn bánh xốp.

Giang Quân ngồi xuống cái ghế nhựa trước mặt cô, động tác rất dứt

khoát.

Giang Nguyệt mắt mở to chớp chớp nhìn anh thầm nhủ: là anh sao tại

sao lúc nào anh cũng đĩnh đạc như vậy, sao chẳng thấy lúc nào tinh thần
anh sa sút, lúc nào cũng khiến cô phải trăn trở?

“Là chú đây!” Giang Quân nhìn điệu bộ của cô cười nói: “Ngốc ạ!”

Hai người ngồi đối diện nhau lặng lẽ nhìn đối phương.

Hóa ra cô bị ốm, Giang Quân nhíu mày đặt tay lên trán cô. Tóc của cô

xòa xòa trước ngực và lưng ghê sau lưng, mái tóc đen nổi bật trên khuôn
mặt trắng bệch, quầng mắt thâm tím, đôi môi không còn hồng như đóa hoa
tường vi thường ngày.

Sau giây lát, Giang Nguyệt phá vỡ sự im lặng: “Sao chú biết cháu ở

đây!”

Giang Quân nói: “Chú nhìn thây chàng trai đưa cháu đến đây từ trong

này đi ra”

“Chú đến từ lâu rồi à!” cô không giám hỏi: “Chú đến tìm cháu ạ!”

“Chỉ mới đến một lúc thôi!”

Sau đó cả hai đều không nói gì, vì chẳng biết phải bắt đầu từ đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.