EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 81

không biết phải làm thế nào để đối mặt với anh, cô cần có chút thời gian để
quay trở lai với thực tại.

“Dậy rồi à?” Lục Sa khẽ hỏi.

“Ừ”

“Sao lại khóc?”

“Em có khóc đâu chỉ là muốn hắt hơi mà không được nên chảy nước

mắt thôi!”

“Tội nghiệp sắp xong rồi, hay không cứ truyền bệnh sang anh cũng

được!” Bờ môi Lục Sa ghé sát vào trán cô, dịu dàng nói.

“Này, anh nghiêm túc một chút nhé!” Giang Nguyệt phản đối, phòng

truyền nước không đông người lắm nhưng dù sao cũng có người ngồi, hơn
nữa cả hai lại đang ở trong phòng y tế của trường.

Lục Sa ngoan ngoãn dịch ra một chút nhưng lại đưa tay gạt lọn tóc

vướng vào khóe môi Giang Nguyệt ra đằng sau, anh còn định nhân tiện lau
sạch vụn bánh mì trên miệng cô, nhưng không thành. Giang Nguyệt liền há
miệng cắn ngón tay anh.

Những chiếc răng đều như hạt ngô của cô cắn vào ngón tay anh, cảm

giác ngứa ngứa tê tê men theo bàn tay vào trái tim anh.

Lục Sa khe khẽ kêu lên: “Này chó con! Em mới là người cần phải

nghiêm túc đây!”

Giang Nguyệt liền đạp vào chân anh, cô vốn chỉ không muốn anh

động chân động tay, hơn nữa đó là chỗ người ấy vừa chạm vào. Chỉ có điều
Lục Sa vừa mắng là mặt cô lại đỏ bừng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.