EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 82

Trong lúc đùa nghịch, hai chai nước đã cạn, lấy thuốc xong Lục Sa

đưa cô về. Sau khi ngọt nhạt với cô quản lí kí túc, Lục Sa cũng được đưa
Giang Nguyệt lên tận phòng 408.

“Em nằm đi, anh đi mua cơm cho em, em muốn ăn gì!”

Giang Nguyệt nói: “Cháo trứng gà bây giờ chắc vẫn còn nhỉ?”

Lục Sa cười: “Thế thì có gì khó, em chờ chút!”

Trên hành lang vắng tanh của kí túc vang lên tiếng bước chân anh,

Giang Nguyệt lắng tai nghe cho đến khi tiếng bước chân biến mất. Cô
chẳng còn cách nào cảm động. Một người không thân thích vô duyên vô cớ
quan tâm bạn, chỉ là vì anh ta thích bạn, hơn nữa còn không yêu cầu bạn
phải đáp lại. Giang Nguyệt cũng không thể không thừa nhận sự ích kỉ của
mình, trái tim cô đã dành chọn cho anh, vì anh mà khóc đến phát bệnh,
nhưng lại chỉ biết lợi dụng ý tốt của người trước mặt, để mặc cho anh ấy vì
mình mà chạy đôn chạy đáo.

Lúc Giang Nguyệt tỉnh lại đã là ba giờ chiều. Mùa đông nên mặt trời

lặn sớm, lúc này, ánh sáng yếu ớt chiếu qua cửa sổ. Bởi vì đang là kì nghỉ
tết nên Mao Tiêu Thần về nhà, Trần Hinh và Lý Doanh Doanh đã rủ nhau
đi dạo phố, trong kí túc vắng tanh. Im lặng đến mức nghe rõ cả tiếng giở
sách khe khẽ. Giang Nhuyệt thò đầu ra nhìn Lục Sa, anh đang ngồi bên bàn
học của cô, bật cái đèn bàn và im lặng đọc một cuốn sách.

“Anh vẫn ở đây à? Đang đọc cái gì thế?”

“Anh làm em tỉnh à?” Lục Sa giơ cuốn sách lên cho cô xem. “Có

muốn ngồi dậy ăn cháo không? Anh nghĩ em sẽ ngủ một giấc nên đã cho
cháo vào trong cạp lồng giữ nhiệt của em rồi!”

Giang Nguyệt bò xuống giường đón lấy cái thìa và cạp lồng cháo mà

anh đưa cho. Cô ăn một thìa cháo rồi đột nhiên lên tiếng: “Lục Sa à! Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.