EM Ở BÊN AI CŨNG ĐỀU LÀ KHOẢNG TRỐNG TRONG ANH - Trang 93

Vật vã qua được một ngày, ngày hôm sau não bộ của Giang Nguyệt

mới nhận được toàn bộ thông tin qua điện thoại!

Anh ấy có con rồi! Cái tin này chẳng khác gì sấm đánh ngang tai. Vợ

của anh đã có thai đứa con của anh, đây cũng là chuyện thường tình. Giang
Nguyệt đương nhiên biết bọn học sẽ có con, cô không chỉ một lần nghĩ đến
chuyện này. Nhưng khi chuyện ấy thành sự thật, khi nó hiển hiện ra trước
mặt cô, sao cô có thể không nghĩ gì?

Giờ cô lại biết, hóa ra đứa bé xuất hiện như thế này.

Tắm rửa xong, Giang Nguyệt thay quần áo ra ngoài. Trên đường đi có

qua hiệu thuốc, cô ngẫm nghĩ rồi tiếp tục đi, tìm một hiệu thuốc ở xa hơn.
Cô bước vào, giả bộ như chẳng có chuyện gì, hỏi người bán thuốc bán cho
cô thuốc tránh thai khẩn cấp. Sau đó cô qua cửa hàng bán tạp phẩm bên
cạnh mua một chai nước. Mở chai nước ra, uống ực viên thuốc vào bụng,
cô không thể không đề phòng nguy hiểm có thể xảy ra. Sau một đêm buông
thả và mất ngủ, Giang Nguyệt lang thang trên con đường vào sáng mùa hạ,
ánh mặt trời chói gắt khiến đầu óc cô quay cuồng.

Về đến nhà, Giang Nguyệt kéo hết các rèm cửa lại, căn phòng bỗng

chốc tối sầm. Máy điện thoại trên bàn trang điểm chớp chớp đèn báo, có
một tin nhắn, là của Lục Sa gửi đến: “Chuẩn bị cất cánh, nhưng anh đã bắt
đầu nhớ em rồi!”

Giang Nguyệt đọc xong liền tắt máy, nằm lên chiếc giường vừa mới

thay ga. Có lẽ chuyện đêm qua vẫn để lại chút tàn dư trong cô chăng?
Giang Nguyệt có rất nhiều nghi vấn, nhưng lúc này cô chẳng có sức để
nghĩ ngợi nhiều.

Có lẽ đợi ngủ dậy, cô sẽ phát hiện mọi việc chỉ là một cơn ác mộng.

Cô sẽ quay lại buổi tang lễ năm cô bẩy tuổi, cô độc giữa đám đông xa lạ,
chẳng ai chú ý đến cô, càng chẳng ai muốn đưa cô đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.