EM Ở ĐÂU - Trang 46

Cả hai đều nhận thấy một cảm giác rất lạ mà họ không dám thú nhận,

không muốn đề cập đến. Thời gian đã tạo ra những cột mốc trong cuộc đời
của họ, với những cung bậc thăng trầm khác nhau, với những bưóc đi
không còn chung nhịp điệu. Nhưng tình cảm gắn liền họ với nhau vẫn còn
nguyên vẹn không hề thay đổi, chỉ có điều họ không tìm được từ ngữ để
diễn đạt. Cũng có thể mối quan hệ sâu sắc và chân thành giữa hai người đã
chịu đựng quá nhiều xa cách, một sự xa cách không chỉ diễn đạt bằng con
số kilomet.

- Vậy em ăn kem nhanh lên rồi chúng ta đi thôi,anh có một điều bất ngờ

cho em.

Cô đưa mắt nhìn xuống và im lặng trong một khoảnh khắc, một vài giây

trước khi ngẩng đầu lại để nhìn anh.

- Em không có thời gian đâu...Em muốn nói là em sẽ không ở lại, em đã

đồng ý gia hạn hợp đồng của mình, ở đó họ thực sự cần em, anh biết đấy.
Em rất tiếc, Philip.

= 0 =

Anh cảm thấy như đất đang sụp xuống dưới chân mình, một cảm giác

chóng mặt kì lạ xâm chiếm khiến cho người ta càng trở nên khuyết thiếu
hơn khi ta muốn mình hiện hữu thật nhiều.

- Đừng làm mặt như vậy với em, em xin anh đấy.

Cô đặt bàn tay lên tay anh, và ngay lập tức Philip đưa mắt nhìn đi nơi

khác để giấu không cho cô thấy nỗi buồn và cảm giác rối bời đang biểu hiện
trong đôi mắt anh. Một cảm giác cô đơn bóp nghẹt trái tim anh. Anh đưa
ngón tay cái vuốt ve mu bàn tay Susan, làn da cô đã mất đi sự mềm mại
ngày nào, những nếp nhăn nhỏ bắt đầu xuất hiện, anh tránh không để ý đến
những nếp nhăn ấy.

- Em biết, điều đó rất khó. Không thể giữ nguyên bàn tay mềm mại của

cô gái trẻ ngày xưa, anh đã thấy móng tay của em rồi đấy, đó là em còn
chưa nói đến đôi chân của mình. Anh muốn đưa em đi xem gì thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.