EM Ở ĐÂU - Trang 59

Sáu giờ đồng hồ sau, khi họ đi được một nửa quãng đường, lên đến lưng
chừng núi, trục bánh xe bị lún trong bùn lầy nên không còn đủ sức để lấy
chiếc xe tải lên nữa. Bộ ly hợp quay tại chỗ và một thứ mùi hăng hắc bốc
lên khiến Susan phải chấp nhận thực tế. Bị kẹt lại đây trên đoạn đường đèo,
họ sẽ không thể vượt qua mười khúc quanh cuối còn lại trước mặt, ngăn
cách họ với một ngôi làng nhỏ nơi có một bé gái đang sống, một cô bé từ
bao giờ đã chiếm chỗ quá lớn trong con tim của Susan. Juan đi ra phía sau
xe và lấy ra bốn cái chăn từ trong chiếc túi đan bằng cói.

- Tối nay ta sẽ ngủ lại đây, cậu nói một cách ngắn gọn.

- Đôi khi, tôi thấy mình ương bướng như một con lừa, đến nỗi chính tôi

cũng không chịu nổi mình nữa.

- Cô đừng lo, không phải chỉ mình cô có kiểu tính khí đặc biệt như vậy

đâu.

- Cậu đừng phóng đại thế chứ. Hôm nay không phải là ngày thánh Susan

đâu, nếu muốn mừng lễ bổn mạng cho tôi thì chịu khó chờ đi.

- Tại sao cô lại muốn đi gặp con bé?

- Ở phía sau xe chúng ta có lương thực gì thế? Tôi đói rồi, cậu đói

không?

Juan lục tìm trong một túi khác và lấy ra một hộp lớn đựng frijoles

[16]

.

Cậu muốn làm cho cô món Casamiento

[17]

, nhưng để làm món này cần

phải nấu chín cơm, mà trời thì còn mưa quá nên không nhóm lửa được.
Susan nhúng gần hết cả một gói bánh bích quy vào một hộp sữa đặc rồi để
bánh tan ra trong miêng cô. Nước chảy ròng ròng trên tấm kính xe. Cô đã
cho ngưng vũ điệu của hai cây gạt nước để tiết kiệm bình ắc quy. Nhìn thấy
rõ bên ngoài thì có để làm gì đâu!

- Cô có vẻ yêu quý cô bé con ngày hơn là những đứa trẻ dưới thung lũng.

- Sao cậu lại có thể nói những điều như thế. Đó là hai việc hoàn toàn

khác, lâu lắm rồi tôi mới được gặp cô bé một lần, vì vậy mà tôi nhớ nó thôi.

- Thế còn Philip, cô có nhớ anh ta không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.