EM Ở ĐÂU - Trang 57

Không lúc nào cô thôi nghĩ đến những dân sống trên núi, những con

người mỗi mùa đông vẫn bất lức chứng kiến sự bạo tàn của thiên nhiên
đang đùa giỡn với những gì họ đã phải cật lực gây dựng và chỉ vừa mới
hoàn thành, khi mùa hè đang chớm bắt đầu. Trong vài tuần nữa, họ sẽ phải
làm lại tất cả từ đầu, không một lời kêu ca, họ sẽ còn nghèo hơn một chút so
với những mùa trước.

Juan im lặng, cậu châm một điếu thuốc, cô lấy lại điếu thuốc từ tay cậu

và đưa lên môi. Ánh lửa từ đầu điếu thuốc chiếu sáng phần dưới gương mặt
cô, cô rít một hơi thật sâu.

- Cậu đang đốt cả tấm vé hạng nhất của hãng"Air Ganja" đấy à?

Juan cười ranh mãnh.

- Thuốc lá vàng trộn lẫn với thuốc nâu đấy, chính hỗn hợp đó cho hương

vị như thế đấy.

- Nghe như mùi long diên hương, cô nói.

- Tôi không biết nó là gì.

- Mùi hương này có gì đó khiến tôi nhớ lại thơ ấu, mùi hương của mẹ tôi,

người bà ấy vẫn thường toả ra mùi long diên hương.

- Cô nhớ tuổi thơ của mình lắm phải không?

- Tôi chỉ rất nhớ một vài gương mặt thôi, gương mặt của ba mẹ tôi, của

Philip.

- Tại sao cô không ở lại bên anh ấy?

- Anh ấy trả tiền cho cậu để hỏi tôi câu hỏi đó à?

- Tôi không biết anh ta, và cô chưa trả lời câu hỏi của tôi.

- Vì tôi không muốn trả lời.

- Cô thật kỳ lạ, Doňa Blanca, cô chạy trốn điều gì để lưu lạc đến đất

nước của chúng tôi vậy?

- Ngược lại thì có, sipoté

[14]

, chính ở nơi đây tôi đã tìm lại được mình,

mà cậu đang làm tôi phát chán với mấy câu hỏi của cậu đấy. Cậu bảo, cơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.