EM THUỘC VỀ ANH - Trang 370

ấy, dưới chiếc quạt trần trong phòng bố mẹ Janie. Tôi gọi một ly nữa, chợt
thấy quá đỗi cô đơn. Tôi thoáng nhớ Peter - và rồi nhận ra không phải mình
nhớ Peter, mà là nhớ ý niệm về cái tôi từng nghĩ chúng tôi chia sẻ. Tôi nghĩ
về sự nghiệp của mình và cái mình muốn viết khi cuối cùng bộ phim này
cũng kết thúc, dù là vì bị hủy hay vì tôi đã quyết định đi tiếp.

Tôi biết mình còn một câu chuyện nữa muốn kể. Tôi thậm chí đã mường

tượng ra nhân vật chính - một nhạc sĩ tài hoa và đứa con gái cứng cỏi của
anh ta - và khởi đầu cuộc hành trình chung của họ. Tôi chưa biết cuối cùng
cả hai sẽ đến đâu, hay chính xác họ đang đi về đâu, nhưng cũng chẳng sao.
Vẫn còn nhiều thời gian để giải quyết chuyện đó. Thời gian để xem dòng
đời sẽ đưa tôi về đâu. Còn lúc này, tôi ngồi một mình trong quán bar của
cái khách sạn ở St. Louis này và uống cạn ly. Đây không phải là những gì
tôi dự tính - ngày hôm nay, khoảnh khắc này, những mối quan hệ khó tin,
cả cũ lẫn mới. Song tôi vẫn thấy tràn ngập cảm giác thanh thản và tin tưởng
rằng, cuối cùng, lần này tôi cũng đang ở đúng chỗ dành cho mình.

HẾT

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.