chương mới trong đời mình - một chương chúng tôi đã đợi chờ, trù liệu và
mơ mộng trong suốt ít nhất bốn năm qua. Và trong một số trường hợp
giống như tôi thì còn lâu hơn nhiều, từ khi bố tôi, tốt nghiệp Đại học
Michigan, lần đầu dẫn tôi tới trận bóng ở Ann Arbor ngày tôi lên mười. Cả
tôi lẫn lũ bạn đều vừa háo hức vừa hoài niệm, suy tư lẫn lo lắng. Chúng tôi
cãi vặt với bố mẹ, ngày càng oán giận mớ quy tắc và sự kiểm soát của họ,
thèm khát được độc lập. Nhưng chúng tôi cũng hoảng sợ khi phải xa họ.
Chúng tôi mừng cho nhau, nhưng lại có cảm giác buồn bã là những năm
tháng vàng son này sẽ sớm lùi xa và nhạt nhòa, vốn vẫn như vậy khi người
ta đến tuổi trưởng thành. Đại học sẽ tước mất những kỷ niệm này - và
những trải nghiệm ở đó sẽ làm chúng tôi thay đổi, lùa chúng tôi vào những
con đường dằng dặc dẫn tới tuổi trưởng thành. Chúng tôi sẽ quyết định
mình là ai, mình sẽ trở thành cái gì. Chúng tôi lao tới cái gì đó lớn lao hơn
và tốt đẹp hơn. Chúng tôi cảm nhận được điều đó trong không khí oi bức
của mùa hè năm ấy. Nó đang chờ đợi chúng tôi.
Nực cười, Conrad lại là một phần trong bước chuyển giao ấy. Dù tôi đã
biết cậu ta sẽ không nằm trong tương lai của mình, nhưng cậu ta cũng
không hẳn thuộc về cái quá khứ chán ngán, cái tuổi thơ mà tôi muốn trốn
chạy. Chúng tôi hầu như không có chung kỷ niệm nào, nên sẽ không phải
hồi tưởng, trừ vài lần mổ xẻ về những cuộc gặp gỡ tản mạn giữa hai đứa.
Thỉnh thoảng chúng tôi chơi trò hỏi nhau “Chuyện gì có thể xảy ra” -
chuyện gì sẽ xảy ra nếu cậu ta gọi thẳng cho tôi thay vì chỉ tìm số điện
thoại? Chuyện gì xảy ra nếu Janie và tôi đủ can đảm dùng chứng minh thư
giả đi xem cậu ta chơi nhạc hồi năm ngoái, vào đúng cái đêm cậu ta gặp cô
bồ cũ. Trong thâm tâm, thực tình tôi nghĩ hai đứa khó có thể vượt quá mức
bạn bè, khi mà trải nghiệm thời phổ thông của tôi chỉ gồm toàn những thứ
cậu ta khinh miệt - chơi mấy trận bóng, làm đội trưởng đội cổ vũ, rồi tham
gia hiệp hội học sinh, rồi phiếu thành tích học tập - nhưng giờ thì tất cả
những thứ ấy đều chẳng liên quan nữa. Chúng tôi không vướng bận, sẵn
sàng cho những trải nghiệm mới mẻ - mà Conrad lại là phần mở màn của