EMILY TRÊN DẢI CẦU VỒNG - Trang 150

“Ít ra, nếu muốn gửi quà cho cháu thì anh ta cũng nên gửi thứ gì đó

mới mẻ chứ,” bà nói.

“Một món quà kỷ niệm về Cairo được sản xuất tại Đức chẳng hạn,”

Emily nghiêm túc gợi ý.

“Đại loại thế,” bà Ruth tán thành không chút nghi ngờ. “Anh trai bà

Ayers đã mang từ Ai Cập về cho bà ấy một cái chặn giấy rất đẹp làm bằng
thủy tinh viền vàng, bên trong còn có một bức tranh hình nhân sư. Cái món
đồ mòn vẹt kia trông có vẻ rẻ tiền lắm thì phải.”

“Rẻ tiền! Bác Ruth, liệu bác có nhận ra cái vòng cổ này vốn được làm

thủ công và đã được một nàng công chúa Ai Cập đeo từ trước cả thời
Moses không?”

“Ái chà, nếu cháu muốn tin vào những câu chuyện thần tiên của Lưng

Binh Priest thì cứ việc,” bác Ruth nói, vẻ thích thú. “Nếu ta mà là cháu,
Em’ly ạ, ta sẽ không đeo nó trước mặt mọi người đâu. Người nhà Murray
không bao giờ đeo đồ nữ trang xoàng xĩnh. Tối nay cháu không định đeo
nó đấy chứ, nhóc?”

“Tất nhiên là có chứ ạ. Lần gần đây nhất nó được người ta mang trên

người có lẽ là tại triều đình Pharaoh trong thời kỳ đàn áp. Giờ, nó sẽ tới
buổi lễ khiêu vũ trên giày đi tuyết của Kit Barrett. Đúng là khác biệt một
trời một vực! Cháu hy vọng tối nay hồn ma công chúa Mena sẽ không ám
cháu. Cô ấy có khi sẽ tức giận vì sự phạm thượng của cháu, ai mà biết
được? Nhưng có phải cháu là người vơ vét môn của cô ấy đâu, và nếu
không phải cháu thì rồi cũng có người khác sở hữu món này thôi, một
người nào đó có lẽ sẽ chẳng mảy may nghĩ đến nàng công chúa nhỏ đó.
Cháu dám chắc cô ấy thà thấy sợi dây chuyền tỏa sáng ấm áp trên cổ của
cháu còn hơn là ở trong một viện bảo tàng sầu thảm để cho hàng ngàn cặp
mắt tò mà vô cảm nhìn chằm chằm. Cô ấy là người ‘hiền thục’, chú Dean
đã nói thế, cô ấy sẽ không thấy miễn cưỡng khi cho phép cháu sở hữu sợi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.