EMILY TRÊN DẢI CẦU VỒNG - Trang 166

mức cô yêu quý Evelyn Blake là mấy. Ilse vẫn thân mật vui vẻ không để
đâu cho hết, và vết nứt vẫn càng lúc càng nở rộng hơn.

“Giờ Ilse chẳng giận dữ gì với mình nữa hết,” Emily buồn bã ngẫm

nghĩ.

Quả đúng như thế thật. Ilse lúc nào cũng tỏ ra vui vẻ với Emily, luôn

lấy thái độ lịch sự ra mà dựng thành một tấm vách ngăn kiên cố chẳng vỡ
nổi trước một chớp lóe sáng từ tinh thần hoang dã ngày xưa. Emily chẳng
mong mỏi gì hơn một cơn giận dữ long trời lở đất của Ilse. Nó có thể phá
vỡ tảng băng vẫn không ngừng bền bỉ dày lên giữa họ, và rồi tháo tung cơn
lũ cảm xúc vẫn đang bị dồn nén bấy lâu.

Một trong những nỗi đau nhức nhối nhất phát sinh từ tình huống này

là Evelyn Blake ý thức khá rõ tình trạng giữa Ilse và Emily. Ánh giễu cợt
lấp lánh trong đôi mắt nâu dài và sắc thái nhạo báng kín đáo khuất lấp trong
những câu nói tình cờ của cô ta đã cho thấy rõ cô ta không chỉ ý thức mà
còn thích thú với tình huống này. Emily, vốn cảm thấy mình chẳng tài nào
chống đỡ được chuyện này, không thể tránh khỏi cảm giác cay đắng khổ sở.
Evelyn vốn là cô gái thường xuyên khó chịu trước tình cảm thân thiết của
các cô gái khác, và cô nàng đặc biệt tức tối trước tình bạn giữa Ilse và
Emily. Tình bạn đó mới trọn vẹn làm sao, mới mê say biết chừng nào. Nó
chẳng còn chỗ để bất kỳ ai khác chen vào nữa. Và Evelyn chẳng hề thích
thú cái cảm giác bị gạt ra ngoài lề; cái cảm giác rằng có một khu vườn kín
cổng cao tường nào đó mà có lẽ cô ta chẳng bước vào được. Bởi vậy, cô ta
hân hoan sung sướng xiết bao khi nghĩ rằng tình bạn đẹp đẽ đến bực mình
giữa hai cô gái bao lâu nay vẫn khiến cô ta âm thầm ganh ghét vậy là đã đi
đến hồi kết thúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.