EMILY TRÊN DẢI CẦU VỒNG - Trang 385

“Mèo! Ôi, chúng ta không thể nuôi mèo trong một căn hộ được. Nó sẽ

không đủ ngoan ngoãn tuân theo kỷ luật. Cháu sẽ phải hy sinh những con
mèo của cháu trên bàn thờ nghệ thuật thôi. Cô dám chắc cháu sẽ thích sống
cùng cô đấy. Cô rất tử tế, hòa nhã và đáng mến, bất cứ khi nào cô thấy
thích; mà nhìn chung thì cô thường xuyên thích như thế; và cô chưa bao giờ
nổi nóng. Thỉnh thoảng thái độ của cô có chút băng giá, nhưng, như cô đã
nói với cháu đấy, băng sẽ tan ngay ấy mà. Cô chịu đựng những bất hạnh
của người khác bằng thái độ điềm tĩnh. Và cô không bao giờ nói với bất kỳ
ai rằng họ bị cảm lạnh rồi, hay trông họ mệt mỏi quá. Ồ, cô thật sự là một
người ở chung nhà đáng mến đấy.”

“Cháu dám chắc như vậy ạ,” Emily mỉm cười nói.

“Từ trước tới nay, cô chưa từng gặp cô gái nào khiến cô muốn được

cùng chung sống,” cô Royal nói. “Cháu tỏa sáng theo một cách nào đó,
Emily ạ. Cháu mang ánh sáng chiếu rọi những nơi u ám và nhuộm đỏ
những chốn xám xịt. Nào, hãy quyết định đi cùng cô nhé.”

“Chính bác Elizabeth mới là người ra quyết định đấy ạ,” Emily rầu rĩ

nói. “Nếu bác ấy bảo cháu có thể thì cháu sẽ...”

Emily chợt nhận ra mình đã đột ngột ngừng lời.

“Cứ thế đi,” cô Royal hân hoan kết thúc hộ câu nói dở dang. “Bác

Elizabeth thế nào cũng sẽ tạt qua chơi. Cô sẽ đến nói chuyện với bác ấy.
Tối thứ Sáu tới, cô sẽ về Trăng Non cùng cháu. Cháu phải có cơ hội.”

“Cháu không biết cảm ơn cô thế nào cho đủ, cô Royal ạ, vậy nên cháu

sẽ không thử làm thế. Nhưng giờ cháu phải đi thôi. Cháu sẽ suy nghĩ kỹ
càng về vấn đề này... hiện giờ cháu đang choáng váng quá nên chẳng suy
nghĩ gì được. Cô không biết chuyện này có ý nghĩa như thế nào với cháu
đâu ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.