EMILY TRÊN DẢI CẦU VỒNG - Trang 400

“Cháu cũng thế. Ôi, cô Royal, cháu biết cuộc sống nơi này có phần tù

túng trên một số phương diện; nhưng bầu trời chẳng thuộc về cháu nhiều
hơn mức nó thuộc về bất kỳ ai khác. Cháu có thể không thành công ở đây;
nhưng, nếu vậy, cháu cũng sẽ chẳng thành công ở New York. Nếu rời bỏ
mảnh đất cháu yêu thương, một suối nguồn sự sống nào đó sẽ cạn khô
trong tâm hồn cháu. Cháu biết ở nơi này, cháu sẽ gặp nhiều khó khăn và
nản lòng, nhưng người ta đã vượt qua những khó khăn còn tệ hại hơn gấp
nhiều lần. Cô biết câu chuyện cháu kể cho cô về ông Parkman rồi đấy; hàng
bao nhiêu năm trời, ông ấy chẳng thể viết được liên tục quá năm phút; ông
ấy đã mất tận ba năm để hoàn thành một trong những cuốn sách của ông
ấy; mỗi ngày sáu dòng trong suốt ba năm. Cháu sẽ luôn nhớ đến câu
chuyện đó mỗi khi cháu nản lòng thối chí. Nó sẽ giúp cháu trải qua những
đêm trắng, bất kể là bao nhiêu đêm đi chăng nữa.”

“Chà,” – cô Royal vung hai bàn tay ra – “cô đầu hàng. Cô cho rằng

cháu đang phạm phải một sai lầm khủng khiếp, Emily ạ; nhưng nếu sau này
cô phát hiện ra cô đã sai, cô sẽ viết thư thừa nhận điều đó. Và nếu cháu
phát hiện ra cháu đã sai, hãy viết thư cho cô thừa nhận điều đó nhé, và cháu
sẽ thấy rằng cô luôn sẵn sàng giúp đỡ cháu như từ trước đến giờ vẫn thế.
Thậm chí, cô sẽ không nói, ‘Cô đã bảo mà.’ Hãy gửi cho cô bất kỳ truyện
nào của cháu phù hợp với tờ tạp chí của cô nhé, và hãy nhờ cô cho ý kiến
trong bất cứ trường hợp nào cô có thể. Ngày mai cô sẽ quay về New York
ngay. Cô định đợi đến tháng Bảy chỉ cốt để đưa cháu theo cùng. Vì cháu
không đi nên cô quay về thôi. Cô không thích sống tại một nơi mà tất cả
những gì ngưỡi ta nghĩ chỉ là cô đang chơi ván bài dở và thua trong trò chơi
hôn nhân; nơi toàn bộ cánh con gái – chỉ trừ cháu – đều tỏ thái độ tôn kính
đến mức đáng ghê tởm đối với cô; và là nơi những người lớn tuổi không
ngừng nhắc đi nhắc lại trông cô giống mẹ cô đến mức nào. Mẹ cô vốn xấu
xí. Hãy chào tạm biệt thật nhanh nào.”

“Cô Royal,” Emily tha thiết nói, “cô tin rằng – đúng vậy phải không ạ

- rằng cháu rất cảm kích trước tấm lòng của cô chứ? Sự cảm thông và động

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.