EMILY VÀ NGÔI NHÀ KHÔNG CÒN TUYỆT VỌNG - Trang 122

CHƯƠNG 12

I

“4 tháng Năm, 19...

Thời điểm một giờ là thời điểm có phần huyền bí để viết nhật ký.

Thành thực mà nói, tôi đang phải trải qua một đêm thức trắng. Tôi
không ngủ được, và quá mệt mỏi khi cứ nằm trong bóng tối tưởng
tượng ra đủ thứ, những thứ chẳng hề dễ chịu, thành ra tôi bèn thắp nến
và lục lọi tìm một cuốn nhật ký cũ để ‘dốc cạn bầu tâm sự’.

“Tôi chưa bao giờ viết vào quyển nhật ký này kể từ sau cái đêm

tôi đốt cháy cuốn sách của mình và ngã cầu thang... và đã chết. Quay
trở lại cuộc sống để rồi nhận ra rằng hết thảy đều đã đổi thay và mọi
thứ đều đã được làm mới. Và xa lạ cùng đáng sợ. Dường như đã qua
cả một đời. Khi lật giở các trang giấy, liếc nhìn những mẩu nhật ký vui
vẻ, vô tư lự ấy, tôi lại tự hỏi không biết có thực là chúng được viết ra
bởi tôi, Emily Byrd Starr, hay không.

“Đêm sẽ thật đẹp khi ta đang hạnh phúc... an ủi khi ta đang u

sầu... thật đáng sợ khi ta cô đơn buồn bã. Và tối nay, tôi đang cô đơn
khủng khiếp. Cảm giác khổ sở choán ngợp tâm hồn tôi. Dường như tôi
chẳng bao giờ có thể dừng lại giữa chừng bất kỳ cảm xúc nào, và khi
nỗi cô đơn siết chặt lấy tôi, nó đã chiếm hữu cả thể xác lẫn tâm hồn,
và vò xé tôi trong nỗi đau đớn trống rỗng, cho tới khi mọi sức mạnh và
dũng cảm trong tôi đều cạn kiệt. Tối nay, tôi đang cô đơn... cô đơn.
Tình yêu sẽ không đến bên tôi, tình bạn đã tuột khỏi tay tôi, và trên
hết, tôi thực lòng cảm thấy, tôi không thể viết được. Tôi đã thử đi thử
lại mà vẫn không thành. Ngọn lửa sáng tạo ngày xưa dường như đã
cháy thành tro và tôi không tài nào nhen lại được. Tối nào tôi cũng thử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.