EMILY VÀ NGÔI NHÀ KHÔNG CÒN TUYỆT VỌNG - Trang 126

“25 tháng Năm, 19...

“Ánh nắng yêu dấu, bạn là liều thuốc mới hiệu nghiệm làm sao

chứ. Suốt cả ngày, tôi chìm đắm trong sự ngọt ngào của thế giới cô
dâu trắng tuyệt vời. Và tối nay, tôi tắm mình trong ánh hoàng hôn mùa
thu để rửa sạch mọi bụi trần ra khỏi tâm hồn. Tôi chọn con đường đồi
cũ vắt ngang ngọn núi Ngoạn Mục vì sự cô độc của nó và hạnh phúc
lang thang trên đường, thỉnh thoảng dừng lại để ngẫm cho thấu đáo
một suy nghĩ hay một sự tưởng tượng nào đó vừa bay đến với tôi như
một linh hồn có cánh. Rồi tôi đi dạo vẩn vơ khắp đồng cỏ trên đồi cho
tới khi bóng đêm đã buông đậm đặc, nghiên cứu những vì sao qua
chiếc ống nhòm. Khi đó, tôi cảm thấy như thể mình đang ở giữa bầu
trời xanh cách xa hàng triệu dặm, và hết thảy môi trường quen thuộc
từ xưa của tôi nhất thời dường như đã bị lãng quên và trở nên xa lạ.

“Nhưng có một vì sao tôi không đưa mắt nhìn. Sao Chức Nữ

chòm Thiên Cầm.”

IV

“30 tháng Năm, 19...

“Tối nay, đúng lúc tôi đang viết dở một câu chuyện thì bác

Elizabeth bảo bác ấy muốn tôi nhổ cỏ cho khóm hành. Vậy nên tôi
phải bỏ bút xuống rồi đi ra khu vườn bếp. Nhưng người ta vẫn có thể
vừa nhổ cỏ cho hành vừa nghĩ tới những điều tuyệt vời, thế mới khoái
chứ. Một trong những ân phước mà thánh thần ban cho ta đó là không
phải lúc nào chúng ta cũng sử dụng tâm trí mình cho những việc mà
đôi tay ta có thể hoàn thành, chứ nếu không thì nào có ai còn sót lại
chút tâm trí gì được nữa? Vậy nên tôi nhổ cỏ cho khóm hành và dạo
chơi bằng tưởng tượng trên dải Ngân Hà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.