EMILY VÀ NGÔI NHÀ KHÔNG CÒN TUYỆT VỌNG - Trang 128

“15 tháng Sáu, 19...

“Chiều hôm qua, tôi đi hái dâu bên bờ hồ Blair, giữa bãi cỏ lộng

gió ngọt ngào tỏa hương. Tôi thích hái dâu. Trong công việc này ẩn
chứa một thứ tuổi xuân vĩnh hằng nào đó. Các vị thần có thể hái dâu
trên đỉnh Olympus cao vời vợi mà chẳng làm tổn hại gì đến phẩm giá
của họ. Một nữ hoàng, hay một nhà thơ, có thể hạ mình với nó; một kẻ
ăn xin có đặc ân đó.

“Và tối nay, tôi ngồi đây trong căn phòng cũ thân thương, bên

những cuốn sách thân thương, những bức tranh thân thương, khung
cửa sổ nhỏ thân thương với những ô kính cong cong, mơ về buổi chiều
tà mùa hè êm ái ngát hương, trong khi những con chim cổ đỏ réo gọi
nhau nơi rừng cây bụi nhà ông John Ngạo Mạn, còn đám bạch dương
chuyện trò một cách lạ kỳ về những điều xưa cũ đã bị lãng quên.

“Xét cho cùng, đây không phải một thế giới cũ xấu xa - và những

người sống trong thế giới đó cũng chẳng xấu xa bằng một nửa ngày
xưa. Ngay cả Emily Byrd Star thỉnh thoảng cũng ra dáng đoan trang.
Không hoàn toàn là cô gái giả dối, hay thay đổi và bướng bỉnh đến vô
ơn bạc nghĩa như cô ấy hằng tưởng trong những sớm tinh mơ; không
hoàn toàn là cô thiếu nữ không bạn không bè đã bị chìm vào quên lãng
như cô vẫn hình dung vào những đêm thức trắng; không hoàn toàn là
kẻ thất bại như cô từng cay đắng ước chừng khi liên tiếp nhận được ba
lá thư từ chối bản thảo. Và không hoàn toàn là kẻ hèn nhát giống như
trong cảm nhận của cô khi cô nghĩ đến chuyến trở về Hồ Blair của
Frederick Kent vào tháng Bảy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.