EMILY VÀ NGÔI NHÀ KHÔNG CÒN TUYỆT VỌNG - Trang 51

CHƯƠNG 6

I

Teddy Kent và Ilse Burnley về nhà nghỉ hè một thời gian ngắn.

Teddy đã giành được học bổng nghệ thuật, đồng nghĩa với hai năm ở
Paris và hai tuần sau, cậu sẽ dong buồm đến châu Âu. Cậu viết thư báo
tin cho Emily bằng giọng điệu thân mật và cô đáp lại bằng những lời
chúc mừng của một người bạn và một người em gái. Không bức thư
nào đả động đến vàng của cầu vồng hay sao Chức Nữ trong chòm
Thiên Cầm. Tuy nhiên, Emily ngóng chờ sự xuất hiện của cậu với một
niềm hy vọng không thể phủ nhận vừa cháy bỏng vừa đáng xấu hổ. Có
lẽ - liệu cô có dám hy vọng điều đó không? - khi họ một lần nữa gặp
nhau mặt đối mặt, trong những chốn hẹn hò và trong khu rừng ma ám
quen thuộc, sự lạnh nhạt vốn đã phát triển một cách không thể lý giải
nổi giữa họ sẽ biến mất y như lớp sương mù trên bờ biển tan đi khi
mặt trời nhô cao trên vịnh. Chắc chắn giống như cô, Teddy cũng đã có
những câu chuyện yêu đương hời hợt thoáng qua. Nhưng khi cậu xuất
hiện, khi họ lại nhìn vào mắt nhau, khi cô nghe thấy tiếng huýt sáo ra
hiệu của cậu trong rừng cây bụi nhà ông John Ngạo Mạn...

Nhưng cô không bao giờ nghe thấy nó. Trong buổi tối hôm cô

biết Teddy sẽ về nhà theo như kế hoạch, cô đã đi dạo trong khu vườn
giữa bầy bướm đêm lấp lánh, mặc chiếc váy mới bằng vải voan “màu
xanh lơ” và lắng nghe tiếng huýt sáo. Mỗi tiếng chim cổ đỏ vang lên
lại khiến má cô ửng hồng và trái tim đập thình thịch. Rồi bà Laura
xuất hiện, băng qua sương chiều và ánh hoàng hôn.

“Teddy và Ilse đến rồi đấy,” bà nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.