EMMA - Trang 161

thế nào. Dù chỉ lưu lại phút chốc, sau khi cô bước ra trời bắt đầu đổ mưa.
Cô không biết phải làm gì, thế là cô cố chạy càng nhanh càng tốt đến trú
mưa ở cửa hàng bán vải và kim chỉ Ford s. Khoảng mười phút sau, thình
lình có người bước vào – thật là lạ kỳ - đấy là Elizabeth Martin và người
anh!
- Chị Woodhouse thân yêu ạ, thử nghĩ xem! Em nghĩ mình sắp ngất đi.
Em không biết phải làm gì. Em đang ngồi kế cánh cửa, Elizabeth trông thấy
em ngay nhưng anh ấy không thấy vì đang loay hoay với cây dù. Em tin
chắc cô ấy thấy em, nhưng cô ấy lại nhìn đi nơi khác và ra vẻ không nhận
ra em. Hai người đi về cuối cửa hàng, và em vẫn ngồi kế cánh cửa. Ối giời!
Em khổ quá! Em tin mặt mình đang trắng bệch như chiếc áo maxi của ma.
Chị biết không, em không thể đi ra vì trời đang mưa, em mong mình không
hiện diện ở đó mà ở bất kỳ nơi nào khác.
Ôi trời! Chị Woodhouse ạ, cuối cùng em mường tượng anh ấy nhìn quanh
và trông thấy em, bởi thay vì tiếp tục việc mua sắm, hai người bắt đầu thầm
thì với nhau. Em tin là họ đang nói về em, em đoán anh đang thuyết phục
cô ấy đến nói chuyện với em (chị Woodhouse, chị nghĩ có đúng không?) –
vì cô ấy bước đến gặp em, hỏi thăm em, sẵn sàng bắt tay em nếu em chấp
nhận. Cử chỉ cô ấy khác lạ so với lúc trước, em có thể thấy cô đã thay đổi
nhưng xem dường cô cố tỏ ra thân thiện. Chúng em bắt tay nhau rồi đứng
trò chuyện với nhau một lúc, nhưng em không còn biết nói gì – em đang
bối rối quá ! em nhớ cô ấy nói lấy làm tiếc bây giờ chúng em không còn
gặp lại nhau – em nghĩ cô ấy quá tốt bụng! chị Woodhouse thân yêu ạ, em
thật khổ!
"Vào lúc ấy, mưa bắt đầu nhẹ hạt, em nghĩ không gì có thể lưu em lại và rồi
– chị nghĩ xem! – anh ấy cũng bước về phía em – chầm chậm, như thể anh
ấy không biết phải làm gì. Rồi anh ấy đến hỏi han và em trả lời . Em đứng
trong một chốc, thấy khổ sở hết sức, chị biết đấy. Không ai hiểu được là thế
nào. Thế là em đi, nhưng chỉ vừa được dăm bảy bước thì anh ấy bước theo,
chỉ để nói nếu em đi Hartfield, anh ấy nghĩ em nên đi vòng qua chuồng
ngựa bà Cole vì đường thẳng đã bị sũng nước mưa. Trời ơi ! Em thấy như
chết mất ! em mang ơn anh ấy nhiều. Rồi anh trở lại với Elizabeth, và em đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.