EMMA - Trang 205

bố cô sẽ thiếu thoải mái trong cuộc sống thường nhật, còn đối với cô, cô
không thể nào chịu được với ý nghĩ Jane Fairfax sống ở tu viện Donwell.
Một bà Knightley mà tất cả họ sẽ phải chịu thua! Không, anh Knightley
không bao giờ nên kết hôn. Cậu bé Henry phải ở lại Donwell.

Bây giờ, anh Knightley nhìn quanh quẩn rồi đến ngồi bên cô. Lúc đầu họ
chỉ trò chuyện về việc trình diễn âm nhạc. Thái độ ngưỡng mộ của anh
đúng là nồng nhiệt mà cô thấy không có ấn tượng – nhưng đối với chị
Weston thì chắc là có. Để ném hòn đá thăm dò, cô nói về lòng tử tế của anh
trong việc đưa đón hai dì cháu . Dù anh trả lời theo cách muốn chấm dứnt
câu chuyện, cô cho rằng đấy là vì anh không muốn nói về lòng tử tế của
mình.
Cô nói:
- Em thường cảm thấy băn khoăn là đã không dám dùng cỗ xe của nhà
em được ích lợi hơn trong những trường hợp như thế này. Không phải vì
em không muốn, nhưng anh biết không, bố em sẽ không cho phép James
đánh xe theo mục đích ấy.
Anh nói:
- Đúng là không thể, em không thể làm được, nhưng anh biết em
thường muốn làm.
Rồi anh mỉm cười vui vẻ như thể thật lòng tin cô, khiến cho cô muốn thử
lòng anh thêm. Cô nói:
- Món quà ấy của nhà Campbell – họ rất tử tế mà tặng chiếc dương
cầm.
- Đúng, nhưng đáng lẽ họ nên cho cô ấy biết trước . Gây ngạc nhiên là
hành động điên rồ. Việc này không làm người nhận vui sướng hơn mà chỉ
gây bứt rứt. Anh nghĩ đáng lẽ Đại tá Campbell suy xét hay hơn.

Từ lúc này Emma nhất mực tin rằng anh Knightley không can dự vào việc
tặng chiếc đàn. Nhưng cô vẫm chưa rõ liệu anh có hoàn toàn vô tư trong
chuyện tình cảm lạ kỳ này không – liệu thật sự có tình yêu hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.