Emma thốt lên:
- À! Có một khó khăn ta chưa nghĩ đến . Em tin chắc William Larkins
sẽ không thích kế hoạch này. Anh phải xin ông ấy chấp thuận trước khi hỏi
ý kiến em.
Tuy nhiên, cô hứa sẽ suy nghĩ về việc này, và gần như là hứa suy nghĩ với ý
định tìm ra một giải pháp tốt nhất.
Điều lạ lùng là trong khi bắt đầu xem xét tu viện Donwell qua nhiều khía
cạnh, Emma không nghĩ gì đến sự thiệt thòi của đứa cháu Henry vốn có
quyền thừa kế ở đây. Cô có nghĩ đến sự thay đổi đối với đứa cháu trai tội
nghiệp , nhưng cô chỉ mỉm cười, cảm thấy thích thú về lý do thực sự là cô
căm ghét thậm tệ việc anh Knightley cưới Jane Fairfax hoặc bất kỳ ai khác ,
mà lúc ấy cô hoàn toàn đổ lỗi cho lòng quan tâm của người chị và người dì.
Đề nghị của anh, kế hoạch thành hôn và tiếp tục ở tại Hartfield – càng nghĩ
đến cô càng hài lòng. Khắc phục được khuyết điểm, có thêm lợi điểm. Có
một người bạn đời như thế trong những lúc lo âu và buồn bã thi tuyệt vời!
có một người bạn đời để lo toan và chăm sóc cho nhau!
Cô sẽ được hưởng hạnh phúc vô biên nếu không vì Harriet tội nghiệp. Mọi
ơn phước của cô xem dường gây khổ sở thêm cho cô bé, là người bây giờ
cần phải bị loại ra khỏi Hartfield. Hạnh phúc gia đình mà cô đang tạo dựng
cho mình không cho phép Harriet gần gũi, chỉ vì muốn phòng xa. Harriet sẽ
là người thua thiệt mọi điều. Emma không thể phàn nàn vì sự vắng mặt của
Harriet vì việc này không phương hại gì đến hạnh phúc của cô . Dường như
đấy là điều cần thiết ác nghiệt khiến cho cô bé phải bị trừng phạt mà không
đáng.
Dĩ nhiên là theo thời gian anh Knightley sẽ bị lãng quên, nghĩa là sẽ bị
chiếm chỗ, nhưng còn lâu. Bản thân anh Knightley sẽ không làm gì để chữa
vết thương lòng – không giống như anh Elton. Luôn thật tử tế, thật thương
cảm, thật chu đáo đối với mọi người, anh Knightley sẽ mãi được tôn kính