ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 10

- Đa tạ Lư tiên sinh đã có lời khen. Nếu được như thế thì Châu gia

chúng tôi sẽ đời đời làm việc nhân đức để đáp tạ ơn trời.

Từ đó Châu Doãn Thành đổi hẳn cung cách sống, ra sức làm việc

nghĩa. Ông đem tiền của giúp đỡ người hoạn nạn, bố thí kẻ khó khăn. Hôm
thôi nôi của Châu Văn Tiếp, Châu gia trang mở tiệc linh đình, mời tất cả
bằng hữu khắp nơi đến dự. Khách khứa ngoài vị quan huyện Phù Ly Bùi
Thế Phát còn có mặt người bạn thiết Trần Đại Chí, trại chủ một trại mộc
lớn ở huyện Phù Ly Lê Lập, thầy tướng Lư Trung Tử, Võ Trụ ở tiểu trang
trại ngựa trong núi Bích Khê gần đầm Trà Ô cùng rất nhiều khách giang hồ
khác. Khi mọi người đã yên vị, Châu Doãn Thành vui vẻ lên tiếng:

- Chào tất cả các bạn hữu, cảm ơn mọi người đã nể mặt Châu mỗ mà

quá bước đến đây tham dự lễ thôi nôi đứa con thứ của tôi. Thầy Mạnh Tử
nói: “Bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại” (có ba tội bất hiếu, trong đó không
có con nối dõi là tội lớn nhất). Châu mỗ nay đã có được hai mụn con trai
nối dõi nên tránh được đại tội bất hiếu, do đó trong lòng cao hứng muốn
mời mọi người đến cùng uống chung rượu chia vui. Vài chung rượu nhạt,
dăm ba món ăn đạm bạc miền quê tỏ chút lòng biết ơn, mong mọi người
niệm tình.

Ai nấy nghe xong đều vui vẻ nói:

- Châu huynh đừng quá khách sáo. Là chỗ thân tình cả mà.

Thầy Trung Tử đứng lên góp lời:

- Cá nhân tôi đã có duyên nhìn thấy diện mạo nhị công tử. Lư Trung

Tử tôi nói ra e mọi người cho đó là lời ba hoa nhưng quả thật nhị công tử
tướng mạo phi phàm, mai sau sẽ là bậc siêu quần “lương sơn tá quốc”.

Không biết Lư Trung Tử tâm đắc điều gì ở đứa bé mà lại luôn dùng

bốn chữ “lương sơn tá quốc” để khen nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.