ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 112

im há hốc mồm. Thủ Phong miệng vẫn điểm nụ cười, nét mặt thản nhiên
như không tiếp tục dẫn lính xuống thuyền khám xét.

Biết mình không phải là đối thủ của viên đồn thủ, Thừa Ân vội ra lệnh

cho một tên thủ hạ:

- Ngươi đến Hoàng Kim Môn báo cho lão Trần Đại Chí ngay! Bảo hắn

mau thu xếp cho ổn. Đi nhanh lên!

Sau khi lật tung tất cả hàng hóa trên năm chiếc thuyền, đồn thủ Phong

liền cho niêm phong lại rồi ra lệnh kéo thuyền vào trong một cái đầm thiên
nhiên được tạo bởi những cồn cát giữa cửa biển. Xong đâu đấy, chàng giao
cho viên Tuần nha canh giữ, sau đó mời Lại Thừa Ân vào phòng làm việc.
Chàng nói:

- Qua kiểm tra hiện vật, như ông đã thấy, Diệp Sanh Ký của các ông

đã phạm tội khai man thuế lại cả gan buôn bán hàng quốc cấm. Ở đây,
ngoài một số gỗ quí như giáng hương, trắc, cẩm lai mà các ông buôn lậu
còn có rất nhiều gỗ giá tỵ dùng làm báng súng. Loại gỗ này rất hiếm, nó là
hàng đặc sản của phủ Chúa dùng để trao đổi mậu dịch với các nước Tây
phương. Các ông chẳng những khai thác lậu mà còn dám trốn cả thuế. Tội
này nặng lắm đấy. Chưa kể còn có cả năm cặp ngà voi lớn và cả tạ trầm
hương nữa.

Lại Thừa Ân ngồi nghe viên đồn thủ kê ra những tội lớn mà mặt hắn

vẫn tỉnh bơ, lại còn tỏ vẻ khinh khỉnh xem thường. Thủ Phong nhìn thấy vẻ
mặt đó tức giận mắng thầm: “Bọn ngươi chắc là ỷ vào thế lực quan địa
phương ở đây nên tỏ ra xem thường tên Đồn thủ nhỏ bé này chứ gì? Ta mà
không cho bọn ngươi vào tù thì ta không phải là Đoàn Phong! Đợi đấy!”.
Lòng nghĩ vậy nhưng chàng vẫn giữ nét mặt thản nhiên nói tiếp:

- Tôi còn giữ đây mười cái hóa đơn thuế từ những chuyến buôn trước

kia của Diệp Sanh Ký, cứ như tình hình chuyến này thì mười chuyến trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.