ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 179

cho mình. Khắc Tuyên có tính ham mê cổ vật và thích uống rượu. Phan
Ngọc Chánh là anh em kết nghĩa, cũng là bạn rượu của ông từ thuở hàn vi
nên khi được làm tuần phủ Quy Nhơn, ông đã đưa hắn theo và giao cho
chức cai đội trông coi việc phòng thủ ở phủ thành. Thời bấy giờ, phủ Quy
Nhơn nhất là vùng Tuy Viễn là nơi biên tái, tụ tập dân tứ phương từ khắp
nơi đổ về khai hoang lập nghiệp nên tình hình trật tự trị an trong phủ huyện
rất phức tạp. Ngày nào quan quân cũng phải ra sức can thiệp nhiều vụ ẩu đả
lớn nhỏ. Bởi vậy, Nguyễn Khắc Tuyên đã không ngừng tăng cường việc
tuần tra, canh gác khắp nơi.

Phan Ngọc Chánh vóc người cao lớn, mặt đỏ như táo, tính ngay thẳng

và nóng như lửa. Ông xuất thân cơ hàn, từ nhỏ đã rất ham mê võ nghệ, sau
may mắn gặp một vị sư truyền nghệ nên có được một bản lãnh kinh người,
chuyên sử dụng một cây đồng côn muôn người khó địch. Khắc Tuyên nghe
lính hầu báo có quan huyện Bồng Sơn xin vào gặp thì gật đầu cho đòi rồi
hỏi Ngọc Chánh:

- Chú nghĩ xem hắn tìm ta ở nhà riêng vào giờ này với mục đích gì?

Ngọc Chánh mỉm cười:

- Chắc hắn đang gặp việc rắc rối nên tìm đến nhờ anh. Nghe nói tên

này võ nghệ khá lắm, cũng là tay sành rượu.

- Tính hắn cũng hảo hớn giống như tên hắn vậy cho nên mới không

được lòng ngài ngoại tả. Hắn mà có việc rắc rối thì cái ghế quan huyện của
hắn có thể sẽ mất. Để xem sao.

Hai người nói đến đây thì đã thấy Huỳnh Hảo Hớn đi vào, trên tay ôm

một gói đồ khá lớn. Hảo Hớn cúi đầu chào:

- Hạ chức xin ra mắt ngài tuần phủ, xin chào ngài cai đội. Xin lỗi đã

làm mất tửu hứng của hai vị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.