ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 208

- Sư tỷ sợ mập ra rồi xấu đi bị anh cả chê phải không? Nhưng mà bọn

em không chê sư tỷ đâu.

Bạch Mai đỏ mặt liếc sang Hồng Liệt. Hồng Liệt cũng bối rối nạt

ngang:

- Út có im đi không! Từ nay không được ăn nói bậy bạ nữa.

Bé Út nghe la, nó rụt cổ lại thè lưỡi ra làm bộ sợ hãi khiến Bạch Mai

phải phì cười. Sống giữa cái gia đình khổng lồ của lũ trẻ mồ côi nheo nhóc
này làm nàng thấy thật hạnh phúc. Tảng sáng hôm sau, Bạch Mai hỏi Hồng
Liệt:

- Trại mình có ngựa không?

Hồng Liệt đáp:

- Có năm con. Bọn trẻ đứa nào cũng phải tập cưỡi ngựa cả. Sư tỷ định

làm gì?

- Hôm nay, tôi sẽ cùng Hiền Nhi đi mua sắm một ít vật dụng cho lũ

trẻ. Trước khi bốc mộ cũng nên làm một bàn cúng lớn cho cha và sư phụ.
Có chợ nào lớn quanh khu vực này không?

Hiền Nhi có mặt ở đó đáp thay:

- Có hai chợ lớn ở đây. Chợ Hải Châu hay còn gọi là chợ Hàn ở gần

đây chừng ba dặm, còn chợ Cẩm Lệ ở ngã ba sông lớn thì xa hơn, độ mười
hai dặm nhưng nhiều hàng hóa hơn.

Bạch Mai nói:

- Hai chị em mình cứ đi hết hai chợ xem có những gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.