ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 214

thăm nên bọn trẻ gọi Văn Hiến là anh hai, vị thứ sau anh cả. Còn với Hiền
Nhi, chúng vẫn giữ nguyên cách gọi cũ là chị hai do đã quen từ lâu. Mỗi
lần ghé thăm, Văn Hiến thường mang theo những sách vở cũ của mình đến
để cho bọn trẻ lấy đó mà học thêm cái chữ.

Đến trưa, mọi thứ dưới sự hướng dẫn của Bạch Mai đã được chuẩn bị

xong. Bọn trẻ mang thức ăn ra mộ bày biện. Quì lạy trước mộ cha và sư
phụ, Bạch Mai một lần nữa động mối thương tâm mà khóc òa. Bọn trẻ quì
phía sau cũng sụt sịt khóc theo. Cúng xong, trong khi mấy đứa nhỏ đem đồ
cúng vào thì những đứa lớn hơn lo việc bốc mộ. Nàng đem cốt cha đựng
trong chiếc hòm nhỏ rồi khắc tên lên nắp hòm. Bữa cúng hôm đó thực là
bữa ăn thịnh soạn nhất trong đời của hai mươi đứa trẻ. Chúng vừa ăn ngấu
nghiến vừa nức nở khen ngon và cảm ơn sư tỷ không ngớt lời. Nhìn tình
cảnh này, nàng chợt thấy nghèn nghẹn rồi rưng rưng nước mắt. Bé Út ngồi
kế bên nàng hỏi:

- Sao chị không ăn đi? Đồ ăn ngon quá chừng!

Nàng vuốt tóc nó:

- Út ăn đi. Chị thích nhìn các em ăn hơn.

Nó quay sang Hồng Liệt phụng phịu:

- Anh cả nói sư tỷ ăn đi!

Hồng Liệt mỉm cười:

- Út lo ăn đi. Sư tỷ cũng ăn đi cho bọn chúng vui.

Bạch Mai đưa tay nhéo má bé Út:

- Thôi được, chị ăn đây!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.