ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 419

Bạch Mai chu môi tiếp tục cãi:

- Tiểu nữ không cần biết âm dương bổ túc gì cả. Đã nói chiêu thì một

lần đánh ra tiểu nữ sẽ tính là một chiêu. Nếu lão gia sợ không thắng nổi thì
bỏ cuộc tỉ thí này đi là hay hơn cả.

Lão Thiên Ưng nghe nàng nói càn nói bướng nhưng không thể cãi lại

được. Lão phì cười nói:

- Bé con nói ta sợ không thắng nổi à? Được, ngươi cứ đếm theo kiểu

của ngươi đi! Ta không hạ được lão mọt sách này trong vòng mười chiêu
nữa thì ta nhận thua, lập tức bỏ đi ngay!

Bạch Mai cười nói:

- Được, lão gia nhớ giữ lời mình nói đấy! Tiểu nữ chờ để đếm tiếp

đây.

Thiên Ưng quay lại nhìn nho sĩ, mắt lão bỗng lóe hung quang trông rất

dễ sợ. Lão vận nội lực khiến chiếc áo choàng như gặp gió trương lên, hai
tay lão chuyển dần sang màu xám xanh, mười ngón tay cong lại như vuốt
chim ưng. Nho sĩ biết lão đang vận dụng “Thiên Ưng công” và “Thiên Ưng
độc trảo” nên cũng vội ngưng tụ chân khí trong người, tay trái ngửa ra để
trước bụng đỡ cùi chỏ tay phải. Tay phải dựng đứng lên theo kiểu bắt ấn
tam muội nhưng chỉ đưa một ngón tay trỏ chỉ lên trời. Thấy thế thủ của đối
phương, Thiên Ưng rúng động trong lòng, lão hỏi lớn:

- Ngươi cũng luyện được Như Lai chỉ à? Thảo nào ngươi dám lên đây

đánh cược. Được, để xem Như Lai chỉ của ngươi có phá nổi Thiên Ưng
trảo của lão phu không?

Hai bàn tay của lão giờ đã xám xanh lại, lão hét lớn một tiếng rồi tung

người lên như một con chim ưng. Từ trên cao, lão xòe mười ngón tay lao
xuống tấn công vào đầu và mặt địch thủ, bóng trảo mờ mịt đầy trời. Ngón

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.