ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 1 - Trang 63

Trần Nguyên Hào trầm giọng bảo:

- Nguyên Huy cho gọi hết những người trong nhà bảo họ lập tức chạy

lên núi Long Cốt tạm trú qua đêm nay, không một ai được ở lại. Đi ngay đi,
không ai được hỏi han gì cả. Tuyệt đối giữ im lặng đừng để dân trong làng
biết. Nguyên Hoàng chạy đi gọi mấy chú đến đây, bảo mang theo vũ khí và
nói họ cho tất cả người nhà lên núi Long Cốt gấp không được chậm trễ. Đi
nhanh lên!

Hai chàng thanh niên ngạc nhiên, toan hỏi thì Nguyên Hào đã gắt:

- Đi ngay đi! Bảo họ làm càng nhanh, càng yên lặng càng tốt.

Nghe vậy, hai thanh niên sợ hãi “dạ” một tiếng rồi hối hả chạy đi.

Trần Nguyên Hào thở dài, chậm rãi bước đến bàn thờ tổ thắp nén

hương lạy bốn lạy xong lâm râm khấn:

- Xin chư tổ hãy phù hộ cho con cháu để bảo đao không bị thất lạc

sang tay giặc cướp. Đêm nay vì sự chẳng đặng nên con mới đành đại khai
sát giới.

Ông lạy thêm bốn lạy nữa rồi bước đến một pho tượng bằng gỗ, hai

tay đặt vào đế tượng xoay một vòng. Bức vách sau bàn thờ mở ra, bên
trong là một hộc gỗ đứng có dựng một thanh đao. Ông đưa hai tay nâng
thanh đao lên một cách thận trọng và cung kính rồi lấy một gói vải nhỏ vừa
vặn một quyển sách cất vào người. Sau đó ông xoay pho tượng về vị trí cũ,
bức vách từ từ khép lại. Ông đặt thanh đao trên bàn nói với hai người
khách:

- Đây là thanh bảo đao lưu truyền gần hai ngàn năm của dân Lạc Việt

ta, dòng họ tôi may mắn lưu giữ nó bao lâu nay, không hề đụng đến kể từ
sau ngày chiến thắng quân Minh. Nay lại phải dùng đến, e rằng đất nước lại
sắp đến hồi nguy biến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.