ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 2 - Trang 145

- Nói cho ta nghe vì sao ngươi lại chọn Hiền Nhi và chọn từ lúc nào?

- Từ lâu rồi. Có rất nhiều thứ. Công dung ngôn hạnh Hiền Nhi đều đủ

cả. Thêm một điều mà chỉ có người dân xứ Nghệ như ta mới hiểu. Đó là
đàn bà xứ Nghệ rất chịu thương, chịu khó, tốt bụng và chung tình. Đặc biệt
nhất là chiều chồng, thương con.

- Ngươi dự định thế nào?

- Sau khi mọi việc ở đây yên ổn, trở về cửa Hàn ta sẽ ngỏ lời cầu hôn

với Hiền Nhi và xin phép ngươi để cưới nàng.

Hồng Liệt cười xòa:

- Cứ lo cho được sự ưng thuận của người ta đi. Ta với ngươi mà xin

với xỏ nỗi gì. Đối với bọn trẻ, ta lo cơm, ngươi lo cho chúng học, công sức
đâu phải chỉ mình ta. Được như thế thì ta là người vui nhất. Có điều ngươi
nên nhớ là, chỉ có tình yêu mới mang lại hạnh phúc vợ chồng thật sự chứ
không phải tình cảm anh em hay sự tội nghiệp đâu. Càng không phải là sự
trốn lánh hay bù lấp.

- Ta biết những điều ấy từ lâu rồi.

- Vậy thì tốt!

Sáng hôm sau, Hiền Nhi đánh thức Văn Hiến dậy thật sớm để đi tiễn

Dung Dung nhưng Văn Hiến không bằng lòng. Cả hai chỉ đứng ở một nơi
kín đáo trên bờ sông để nhìn những chiếc thuyền rời bến, xuôi dòng Đồng
Nai ra biển Đông. Trên một chiếc thuyền lớn, Lý Dung Dung mặc bộ y
phục trắng đứng trước mũi thuyền, tóc bay theo gió, nhìn vào bờ như tìm
kiếm một người, hình ảnh đó thật khiến người ta nao lòng. Hiền Nhi níu tay
Văn Hiến nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.