ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 2 - Trang 221

giữ nên dinh chỉ xây dựng theo lối một cơ sở hành chánh, vì vậy thành trì
không vững chắc, không thể dùng trong chiến tranh để chống lại địch quân.

Chợt phía đông bụi đất tung bay mịt mù, đại quân của Tống Phước

Đại kéo đến chỉ còn cách dinh chừng nửa dặm. Rất nhanh sau đó, đại quân
đã đến gần bên thành. Đi đầu là một viên tướng mình mặc giáp trụ vàng
đang ngồi trên lưng con bạch mã, thanh đại đao gác ngang qua mình ngựa
trông thật uy phong. Phía trên, một lá soái kỳ có chữ Tống đang bay phần
phật trong gió. Bên phải là một viên phó tướng cưỡi con ngựa đen và bên
phải nữa, ngồi trên mình con ngựa sắc lông đỏ như máu chính là Đoàn
Phong. Hà Huy chỉ tay về phía đạo binh nói với Lý Văn Quang:

- Đạo binh này chí ít cũng phải có ngàn quân. Nhìn chúng tiến quân

mà hàng ngũ chỉnh tề, giáo gươm sáng chói, ngàn quân mà bước đi như
một cũng đủ biết Tống Phước Đại là một tay kiện tướng. Cuộc chiến này e
rất khó cho chúng ta.

Lý Văn Quang nói:

- Từ lâu ta vẫn có ý coi thường bọn An Nam, nhưng qua mấy lần giao

chiến mới biết mình đã lầm. Lời của Dung nhi nói quả không sai. Nhưng
đánh với những địch thủ mạnh như thế mới thật sự thống khoái.

Bên dưới, đạo quân của Tống Phước Đại đã dừng lại trước cửa đông

của dinh. Tống Phước Đại ngồi trên lưng ngựa nhìn lên vọng gác nói lớn:

- Lý Văn Quang, đại quân của ta đã kéo tới đây sao bọn ngươi còn

chưa chịu bó tay quy hàng để may ra ta nể mặt Thanh triều mà tha cho con
đường sống. Bằng ngược lại thì ngọc đá tan hoang, chớ trách ta hạ thủ vô
tình.

Lý Văn Quang ngửa mặt lên trời cười to:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.