ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 2 - Trang 267

- Em biết anh cả và Bạch sư tỷ có cảm tình với nhau...

Hồng Liệt cắt ngang:

- Em không được nghĩ bậy.

- Em nói thật mà. Bọn em đứa nào cũng mong như vậy.

- Từ nay anh cấm các em nói đến chuyện này.

- Nhưng...

- Không nhưng nhị gì cả.

- Có phải là vì chuyện hôn ước gì đó mà lúc Thành bá phụ còn sống đã

hứa với họ Trần không?

- Không gì cả. Em đừng nhắc đến chuyện này nữa.

- Thì thôi. Anh lo cho bọn em, bọn em cũng lo cho anh vậy. Chúng ta

là anh em mà.

Hồng Liệt đưa mắt nhìn lên trần nhà ậm ừ:

- Ừ... Thôi em ra ngoài đi.

***

Thời gian trôi qua êm đềm như ngọn gió cửa Hàn hằng ngày thổi qua

sơn trại của những đứa trẻ mồ côi. Từ sau buổi nói chuyện với Hồng Liệt,
lòng Hiền Nhi cứ rối bời lên như một mớ bòng bong. Nàng tưởng tượng lúc
phải gặp lại anh hai chắc là sẽ thẹn đến chín người. Cũng may, hơn năm
nay anh hai không hiểu vì sao lại không ghé thăm bọn trẻ. Thời gian quá
dài khiến cho Hiền Nhi luôn mang trong lòng một nỗi nhớ mong, trông
ngóng. Cảm giác vừa muốn gặp vừa muốn không cứ xoáy tròn, dằn vặt làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.