ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 2 - Trang 373

- Chữ nghĩa của chú hầu hết là do mẹ chú dạy. Sau khi mẹ mất, chú tự

mình học hỏi thêm.

Trần Lâm chợt nhớ đến mẹ mình ngày xưa cũng ngày ngày dạy mình

học nên hai mắt bỗng đỏ hoe. Lê Trung nhìn thấy hỏi:

- Cháu nhớ mẹ phải không?

- Dạ.

Rồi nó đánh trống lảng để tránh nhắc về mẹ mình:

- Mẹ chú chắc vừa đẹp vừa tài giỏi lắm phải không?

- Sao cháu biết?

- Thì nhìn chú đẹp trung niên, Tiểu Hồng cũng xinh đẹp nên cháu

đoán thế.

Lê Trung thấy nó dùng chữ ngộ nghĩnh liền bật cười:

- Cháu đoán khá lắm. Mẹ chú đúng là một trang tuyệt sắc giai nhân.

Duy có điều, người đẹp thường gặp cảnh trái ngang, cuộc đời nhiều sóng
gió. Như mẹ Tiểu Hồng vậy, cũng rất đẹp nhưng lại vắn số.

- Xin lỗi chú.

- Không sao. Từ ngày mẹ mất, chú và Ngọc Lan, mẹ Tiểu Hồng, dùng

nghề ca hát để sinh sống qua ngày. Sau đó cha Tiểu Hồng là Cao Đường
xin cưới Ngọc Lan. Nhân chú Hữu Dụng đã lớn tuổi nên nhờ chú tiếp tục
coi sóc đoàn thuyền. Lênh đênh trên biển cả mênh mông, sống chết trong
chớp mắt, chú đã nghiệm ra rằng con người sướng khổ, sống chết đều có số
mạng, mọi việc đều có bàn tay định mệnh sắp xếp sẵn. Cho nên với chú,
đau khổ không quá buồn, hạnh phúc không quá vui. An nhiên mà đón nhận
mọi thứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.