ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 2 - Trang 372

nữa. Thấy Tiểu Hồng chơi với Trần Lâm và Lưu Phương coi bộ rất vui vẻ
nên nó tức, cứ tìm cách chọc phá hoài. Biết Trần Lâm và Lưu Phương là
hai đứa trẻ mồ côi nên Đại Hồng và Vân Long thường tỏ ý khinh miệt,
phân biệt chủ tớ. Trần Lâm tuy giận lắm nhưng vẫn cố nén trong lòng. Tiểu
Hồng cũng vì thế mà gây gổ với chị luôn. Năm đứa trẻ chia ra hai phe,
chống đối và cãi nhau vì đủ thứ lý do khiến cho cả năm đều mất vui.
Nhưng cứ mỗi lần thuyền về bến thì chúng lại tìm cách gặp nhau rồi lặp lại
bổn cũ.

Có lần Trần Lâm hỏi Tiểu Hồng vì sao tính tình Đại Hồng lại hay cáu

gắt, phá bỉnh người khác như thế thì Tiểu Hồng lắc đầu không biết, chỉ nói
rằng từ nhỏ Đại Hồng đã vậy. Đôi khi, Đại Hồng còn gàn dở đến mức bắt
những chú gà con của nhà người nô bộc nựng nịu chán rồi bẻ cổ chơi. Mỗi
lần như vậy, Tiểu Hồng khóc hết nước mắt, gây nhau một trận với chị rồi
đem những chú gà con đi chôn.

Lê Trung vốn là người tài cao, học rộng, võ nghệ cao cường, lại rất

giỏi về âm nhạc, nhất là thổi sáo. Ông thấy Trần Lâm bản tính thông tuệ lại
đam mê võ nghệ, ham học hỏi, làm việc thì chăm chỉ không câu nệ nên ông
thương nó lắm. Từ bé nó đã nghe cha dạy rằng làm người muốn vượt trên
thiên hạ, tạo dựng sự nghiệp lớn ở đời thì trên phải thông thiên văn, dưới
tường địa lý, giữa rõ nhân tình, bởi vậy khi được Lê Trung tận tình rèn dạy,
nó không ngừng học hỏi, đưa ra những thắc mắc khiến ông đôi khi phải gãi
tai lắc đầu. Một hôm, hai chú cháu đang ngồi trước mũi thuyền lênh đênh
giữa biển, Trần Lâm chợt hỏi:

- Chú Trung nè, cháu thấy chú suốt ngày theo thuyền buôn bán mà sao

cháu hỏi bất cứ vấn đề gì chú cũng trả lời được cả vậy? Trước kia hẳn chú
phải là người học rộng, tài cao lắm phải không?

Lê Trung cười đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.