ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 2 - Trang 398

Lan Anh cười tươi:

- Còn phải hỏi, nhưng cũng phải ráng thôi. Đói đầu gối cũng phải bò

mà.

- Cô chủ quán xinh đẹp thế này nên quán đông là phải. Đã có chàng

nào đến đây đóng đô chưa?

Họ quen nhau từ bé nên đùa giỡn rất tự nhiên. Lan Anh nguýt dài:

- Có ma nào thèm ngó tới con Lan Anh xấu xí này mà anh hỏi. Anh đã

chuẩn bị để tham dự kỳ thi sắp tới chưa?

- Học được mới có vài ba chữ mà thi với cử nỗi gì. Vả lại thời buổi

nhiễu nhương thế này, cha tôi nói thà ở nhà làm ruộng cho thanh nhàn còn
hơn. Làm quan chỉ tổ để dân chúng họ chửi rủa, cha tôi không thích.

Lan Anh cười, tiếng cười trong như pha lê:

- Tướng anh làm ruộng sao được mà đòi ở nhà? Thời buổi này mới

cần những vị quan thanh liêm cho dân đỡ khổ chứ anh. Người tốt cứ trốn
hết, chỉ còn lại bọn tham quan thì dân chúng chịu đời sao thấu?

- Bây giờ ra làm quan mà không ô lại thì ba bảy hai mươi mốt ngày

cũng bị đuổi về vườn ngay. Biết vậy nên tôi về vườn trước, đỡ phải tốn
công tốn của đi thi.

Lan Anh bĩu môi:

- Đúng là từ hồi nào giờ tôi không cãi thắng được anh mà. Còn anh

Lâm, anh chắc không định ở vườn làm rẫy chứ?

Trần Lâm thấy cuộc trò chuyện tự nhiên nên cũng vui vẻ đáp:

- Tôi không có vườn để ở nên đành phải ở chùa quét lá đa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.