ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 2 - Trang 408

- Ông thầy võ tí hon của tao giờ đã trở thành chàng thanh niên hiên

ngang, bảnh trai rồi đây. Chà, nhanh thật! Nghe Bưu nói ông thầy giờ làm
ăn khá giả lắm phải không? Chừng nào làm cha?

- Tao đã làm cha rồi, sơ sơ mới có hai nỡm thôi, hì hì... Mày làm ơn bỏ

cái tiếng thầy giùm tao được không? Coi như tụi mình lúc còn ở truồng tắm
sông đi. Mày tao cho nó sướng cái miệng.

Bưu đang bày thức ăn ra chiếc chiếu trải ngoài sân cũng lên tiếng chen

vào:

- Đúng vậy! Dù cho tới già, mấy đứa mình cũng nên giữ cái tiếng mày

tao cho nó thân thiết. Làm mẹ gì mà phải khách sáo. Phú Lạc vương, Tây
Sơn vương gì gì đó chỉ là tiếng gọi đùa lúc bọn mình còn nhỏ. Nhưng mà
sau này dù hai đứa bay có làm vương làm tướng thiệt đi nữa tao cũng chỉ
muốn gọi mày tao thôi. Ê, tao nói vậy đúng không Nhạc?

Nguyễn Nhạc cười:

- Đúng, đúng! Giá mà thằng Lía nó làm vương, mình tới gọi nó bằng

thằng chắc bọn hầu cận của nó giận lắm. Ê, mà thôi đừng mơ nữa. Xong
chưa Bưu, mình uống rượu mừng thằng Lía trở về. Tao muốn nghe nó kể
lại khoảng thời gian bảy năm qua quá rồi.

Bốn người bạn ngồi trên chiếu giữa sân dưới ánh trăng sáng tỏ chốn

đồng quê. Nhạc rót rượu ra mấy cái bát đất bảo:

- Uống cạn bát này mừng ngày đoàn tụ.

Bốn người cạn bát, Sứt nhắc:

- Kể đi Lía! Bao nhiêu năm nay mày làm gì, ở đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.