ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 12

Lía nghe tên chiêu quyền thật lạ nhưng không muốn tò mò chỉ mỉm cười
nói:
- Tính tình Tam nương ở đây ai cũng biết. Quí hồ không nguy hiểm đến
tính mạng thì đây cũng là một bài học đáng có để giúp cô ta thay đổi tính
nết. Có cách nào chữa thương thế do môn quyền này gây ra không?
Muội Nương buồn bã lắc đầu:
- Không. Nghe cha nói vậy. Trừ phi người đánh không đủ lực, hoặc khi ra
đòn không dùng nhiều sức thì may ra có hi vọng.
- Hi vọng Chu cô nương đã không dùng nhiều sức.
Muội Nương nhìn Lía bằng ánh mắt dịu dàng nói:
- Cảm ơn Lía đại ca đã cứu mạng hôm trước. Muội cáo từ.
- Chu cô nương không cần bận tâm đến việc đó. Tôi đưa cô sang sông.
Luôn thể trả lại con Huyết câu hôm trước cô còn để lại đây.
Muội Nương nở nụ cười thật tươi:
- Cảm ơn Lía đại ca. Con Huyết câu này muội thương lắm. Kỳ rồi bỏ lại
muội cứ tiếc ngẩn ngơ.
Chàng sai tên thuộc hạ chạy ra sau trại dắt con Huyết câu đến, sau đó đưa
Muội Nương và con ngựa sang sông. Muội Nương lên bờ quyến luyến vẫy
tay:
- Tạm biệt Lía đại ca. Mong ngày gặp lại.
Lía đứng dưới thuyền cũng vẫy tay:
- Mong ngày gặp lại.
Muội Nương vẫy tay tạm biệt lần nữa rồi thúc mạnh vào hông ngựa, con
Huyết câu cất tung bốn vó, vọt đi như mũi tên bắn cuộn theo một đám bụi
mịt mù. Lía lắc đầu vì cách cưỡi ngựa của Muội Nương và buột miệng
khen:
- Thần mã! Đúng là con ngựa hiếm thấy trên đời.
***
Tam nương nằm im, máu tươi ở miệng không ngớt rỉ ra. Ông thầy thuốc bắt
mạch xong lắc đầu và vạch áo bệnh nhân lên xem xét. Ở vùng dưới ngực có
một dấu bầm hình Khô lâu chỉ hiện lên rất rõ. Ông ngẩng lên nói với mọi
người:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.