ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 137

Trần Lâm nghe nàng bày tỏ mà tâm tư rối như tơ vò. Giọng của nàng dịu
ngọt, hơi ấm từ da thịt nàng và mùi hương từ thân thể nàng như có ma lực
khiến cho đầu óc chàng trở nên ngất ngây, nhịp tim bấn loạn. Chàng hít một
hơi dài để trấn định tâm thần, đưa hai tay lên vai nàng định đẩy nàng ra
nhưng lại không nỡ làm cho nàng bị đả kích nên đành để yên cho nàng gục
đầu vào lòng mình. Đại Hồng vẫn úp mặt vào lòng Trần Lâm, cảm giác hai
bàn tay chàng đặt lên đôi vai mình mà cứ ngỡ là chàng đang ôm mình.
Nàng thấy như có một niềm hạnh phúc vô biên tràn ngập trong lòng nên thỏ
thẻ hỏi:
- Sao anh không trả lời?
- Tôi không biết. Giờ nghe Đại Hồng nói mới biết.
- Giờ biết rồi anh còn từ chối quà tặng của em nữa không?
- Nhận hay không cũng chỉ là hình thức bên ngoài mà thôi. Tôi sẽ nhận.
- Bên trong thì sao?
- Bên trong tôi còn hai gánh nặng phải đeo mang nên không thể.
- Là hai gánh nặng gì?
- Sự nghiệp của một người trai ở đời. Lời nguyện của một đứa con bất hiếu.
- Sự nghiệp và lời nguyện đâu có liên quan gì đến tình cảm?
- Với tôi nó liên quan rất lớn. Xin lỗi Đại Hồng.
Nàng vẫn gục đầu trên ngực chàng, hai vai run run. Nàng hỏi:
- Không thể cho em cùng chia sẻ hai gánh nặng đó hay sao?
- Đó là những thứ vô hình, vô bóng thì làm sao san sẻ ra được?
- Tình cảm cũng là những thứ vô hình vô bóng mà. Dùng vô hình để chia sẻ
sự vô hình, anh không thấy điều đó là hợp lý hay sao?
- Chỉ một phần nhỏ thôi. Phần lớn thì không.
Đại Hồng vụt ngồi dậy, đôi mắt đen ánh lên vẻ cương quyết nhìn Trần
Lâm:
- Không biết anh cần bao nhiêu thời gian để thực hiện hai chí nguyện đó,
em sẽ đợi anh.
Trần Lâm thật sự cảm thấy chới với trước sự quyết liệt của nàng. Chàng
không trả lời, với tay lấy bình rượu rót cho mình một chung rồi uống cạn.
Nàng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.