ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 3 - Trang 15

Y Mon ngạc nhiên hỏi:
- Lại bị trúng Khô lâu chỉ à? Hung thủ là ai vậy? Có phải là người đã đánh
mẹ cháu lúc trước không?
- Cháu sẽ điều tra ra kẻ đánh mẹ cháu. Còn người ra tay lần này không phải
là kẻ đó đâu. Chú chỉ cháu nơi hái loại lá đó đi. Cháu phải trở về gấp vì
thương thế của người này nặng hơn mẹ cháu năm xưa rất nhiều.
- Chú còn một ít lá đã được bào chế thành thuốc, cháu có thể mang về mà
dùng. Nhớ là trong uống, ngoài thoa như ngày xưa cháu thoa cho mẹ cháu
vậy đó.
Nhắc đến mẹ Lía, Y Mon lại buông nhẹ tiếng thở dài rồi vào trong mang ra
bình thuốc ngâm lá Lục diệp hoàng long đằng. Hơn mười năm nay, ông vẫn
sống độc thân chỉ vì sự ra đi lặng lẽ của người đàn bà hiền hậu và đoan
chính ấy đã để lại một lỗ hổng lớn trong tâm hồn ông. Nhưng Lía không hề
biết điều đó, chàng nhận bình thuốc xong vội vã nói:
- Cảm ơn chú. Cháu sẽ trở lại thăm chú sau. Giờ cháu phải đi.
- Có gì cần đến chú và bản làng này cháu cứ đến nhé.
Lía phóng người lên lưng ngựa, nói lớn:
- Dạ, cảm ơn chú!
Chàng thúc ngựa phóng nhanh trở về Truông Mây. Ông thầy thuốc cứ hai
ngày lại ghé lên Truông Mây để thăm bệnh cho Tam nương nhưng mặc dù
ông đã cố gắng hết sức, bệnh tình của bà ta vẫn ngày càng trầm trọng hơn.
Bảy ngày trôi qua, sau khi bắt mạch, ông buồn bã nói:
- Tôi đã cố gắng hết sức nhưng đành chịu. Các hiệp sĩ hãy lo chuẩn bị hậu
sự cho bà ta đi.
Cha Hồ nói:
- Cảm ơn thầy. Sống chết có số, đành vậy.
Tối hôm đó, Tam nương qua đời. Mặc dù lúc sống, tính nết tam nương
ngang tàng nóng nảy nhưng tất cả anh em Truông Mây đều thấy xót thương
cho người chiến hữu đã sát cánh bên nhau mấy năm qua. Hôm sau, họ làm
đám tang và đem chôn bà ta phía sau núi. Chôn cất xong, Hồ Bân hỏi:
- Cái chết của Tam nương, hai chú và đại ca tính sao?
Cha Hồ đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.