ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 4 - Trang 22

Trong lúc đó, tên Thường Đăng Lực lạnh lùng nói với Trần Lâm:
- Ngươi cũng ra tay đi.
Trần Lâm nói:
- Biệt danh của ngươi là Nhất Kiếm Đoạt Hồn, ta muốn thưởng thức chiêu
kiếm đoạt hồn đó. Chúng ta trao đổi nhau một chiêu thôi, để xem ai đoạt
hồn ai? Ngươi nghĩ sao?
- Như thế sẽ thiệt cho ngươi đó.
Trần Lâm thản nhiên trả lời:
- Không sao. Nhưng nếu ta thắng chiêu này thì hãy để bọn ta đi. Bọn họ
không cản nổi ta đâu, có điều ta không muốn giết người bừa bãi.
- Được!
Rồi Đăng Lực quay sang tên đội trưởng đội quân cấm vệ, hỏi như ra lệnh:
- Các ngươi nghe rồi chứ?
Tên đội trưởng cúi đầu:
- Dạ vâng.
Đăng Lực giục Trần Lâm:
- Ngươi chuẩn bị đi.
Trần Lâm ung dung thủ thế, tay kiếm chỉ xuống đất chếch về phía bên phải.
Thường Đăng Lực tay trái bắt kiếm quyết, tay phải nắm đốc kiếm dựng
đứng từ bụng hướng thẳng lên trước mặt mình, thần thái nghiêm trọng.
Dưới ánh lửa bập bùng, hai người mặt đối mặt, mắt đối mắt đứng lặng yên.
Sự im lặng đó toát ra một luồng sát khí nặng nề khiến cho đám quân lính
không lạnh mà phát run. Trần Lâm thầm nghĩ: “Tên này sát khí ghê thật!”
Trong khi đó Thường Đăng Lực cũng giật mình nghĩ: “Định lực thật ghê
gớm!”
Bỗng một tiếng thét vang lên, hai bóng người nhập vào nhau, đồng thời hai
ánh chớp lóe lên. Rồi cả hai tách ra, đứng vào lại vị trí cũ. Đã thấy nơi yết
hầu của Nhất Kiếm Đoạt Hồn có một giọt máu nhỏ rỉ ra, hắn trợn mắt kinh
ngạc ú ớ:
- Nha... a... nh...
Và té xuống chết tại chỗ. Ngực trái ngay tim của Trần Lâm máu cũng đã
loang ra, tuy nhiên đó chỉ là vết đâm ngoài da. Bọn lính đứng chung quanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.