ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 4 - Trang 259

Trần Lâm giật mình quay lại, Đại Hồng từ bên trong chậm rãi bước ra.
Chàng vội cúi chào:
- Chào đại tẩu, đại tẩu mạnh khỏe chứ?
Đại Hồng nở nụ cười đẹp mê hồn đáp:
- Ta vẫn khỏe, Lâm đệ thì sao? Mới nghe tin đệ đại thắng một trận kinh
thiên hôm qua, nay lại phải về đây chiến đấu tiếp. Dù đệ có là con người sắt
đá cũng sẽ không chịu đựng nổi đâu.
- Cảm ơn đại tẩu quan tâm. Gặp lúc cần ra sức thì phải hết sức. Đệ còn chịu
đựng được, đại tẩu không phải ngại.
- Được rồi. Nhưng các người bỏ đi hết lỡ quân giặc vào đây thì ta phải làm
sao?
- Đại tẩu khỏi lo việc ấy. Đệ biết chắc là sẽ không có cánh quân nào của
địch có thể lọt vào đây được đâu. Nếu có thì cũng chỉ một vài tên cao thủ lẻ
tẻ đến làm thích khách, nhưng những kẻ ấy không có gì đáng ngại.
- Cao thủ thích khách của địch mà không đáng ngại à? Đệ có bày trận thiên
la địa võng ở đây sao?
- Gần như vậy.
Đại Hồng tròn xoe mắt có vẻ không tin:
- Gần như thiên la địa võng à? Sao ta thấy vắng vẻ im lìm như thành không
nhà trống vậy?
Trần Lâm không trả lời mà đưa tay vỗ ba phát. Lập tức, như từ trên trời rơi
xuống, xuất hiện bốn nhóm người, mỗi nhóm gồm bảy kiếm sĩ mặc toàn đồ
đen. Họ như những bóng ma từ khắp mọi nơi bay vút đến, đứng xếp hàng
trước mặt Trần Lâm và Đại Hồng rồi cúi đầu chào:
- Xin chào thủ lĩnh phu nhân, chào quân sư.
Đại Hồng vô cùng kinh ngạc vì lâu nay nàng chưa hề thấy những người này
bao giờ. Nàng cúi đầu chào lại, ngơ ngác nhìn họ rồi quay ra hỏi Trần Lâm:
- Họ là những ai vậy? Sao ta chưa từng gặp mặt bao giờ?
- Họ là những người thân tín nhất của đại ca. Hai mươi tám người này lập
thành bốn thất tinh kiếm trận chuyên để bảo vệ và đối phó với những kẻ đột
nhập Truông Mây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.