ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 4 - Trang 283

- Không. Nhưng tôi có may mắn được một dị nhân chỉ cho cách phá trận.
Đỗ Thành Nhơn sửa lại thế ngồi ngay ngắn rồi thành khẩn nói:
- Vì tính mạng của hàng ngàn tướng sĩ, vì sự nghiệp bao đời của Chúa
Nguyễn, mong ông hãy ra sức, xuống núi giúp cho thiên hạ một phen.
Ngô Thế Lân thở dài nói:
- Tôi đã chán ngán sự đời từ lâu và tự hứa sẽ chẳng màng đến thế sự nữa.
Ông đừng làm khó tôi.
- Tôi biết chí của ông cao vút tận mây xanh, chỉ vì thế sự ngày nay làm ông
chán ngán thôi. Nay ông nói “sẽ”, hẳn ý ông còn chờ đợi một cơ duyên nào
đó mới xuất xử chăng?
- Tương lai nước nhà còn mờ mịt thì tương lai của một cá nhân làm sao mà
biết được? “Sẽ” có khi cũng là “không bao giờ”.
- Ý ông đã quyết, tôi không dám nài. Có điều ngày xưa Trạng Trình đã chia
trận pháp ra làm hai phần là có ý muốn như Hoàng Thừa Ngạn vì đức hiếu
sinh mà cứu thoát Lục Tổn cùng đám binh sĩ Đông Ngô. Nay ông là người
nắm giữ sinh mệnh của hàng vạn người trong tay, lẽ nào ông lại làm ngơ ý
nguyện của tiền nhân, mặc cho đao thương đâm chém hay sao?
Ngô Thế Lân rót đầy hai chung rượu, tự uống cạn ly mình rồi nói:
- Thôi được. Tuy tôi không đi nhưng tôi sẽ giúp cho các ông khỏi phải bị
thương vong vì trận pháp đó.
Thành Nhơn ngạc nhiên hỏi:
- Thế thì làm sao? Ông định chỉ cho tôi cách phá giải à?
Thế Lân lắc đầu:
- Không. Muốn phá giải trận này không phải chỉ ra là có thể hiểu được
ngay đâu. Giờ tôi sẽ viết một phong thư, ông cứ cho người mang đến trao
tận tay Trần Lâm là được. Nhớ là không được xé thư ra xem.
- Như thế nghĩa là sao?
- Nghĩa là sau khi mở phong thư, Trần Lâm sẽ dẹp bỏ việc lập trận Bát
quái. Ông cứ tin tôi đi.
Nói xong Thế Lân đứng dậy đi vào nhà trong. Một lúc sau quay ra, tay cầm
một phong thư niêm kín trao cho Đỗ Thành Nhơn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.