ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 4 - Trang 29

Trần Lâm vỗ tay tán thưởng:
- Nói hay lắm! Cảm ơn đệ. Hi vọng đại ca và anh em Truông Mây chấp
nhận cái đạo lý uyển chuyển này.
Tiểu Phi phì cười, mặt hơi đỏ lên:
- Lâm huynh đừng có khen đệ như thế. Đệ chỉ là góp nhặt chút cặn bã của
người xưa thôi. Biết đâu nếu đệ là kẻ chiến thắng cuối cùng, đệ chẳng thay
lòng đổi dạ mà lăn theo vết xe đổ của kẻ mà mình vừa mới hất xuống?
Riêng với huynh, đệ tin chắc huynh sẽ làm được.
- Đệ dựa vào đâu mà nói như thế?
- Dựa vào nghi biểu, tính cách, sự quyết tâm và lòng thương người của
huynh.
Đến lượt Trần Lâm đỏ mặt:
- Nghe đệ khen làm huynh muốn bay bổng lên trời rồi đây này. Dù sao
cũng cảm ơn đệ đã có suy nghĩ tốt về huynh. Huynh sẽ cố gắng. Truông
Mây sẽ cố gắng.
Trần Lâm rót đầy hai ly rượu nói:
- Chúng ta cạn ly này rồi chia tay. Hi vọng gặp lại đệ một ngày nào đó.
Nhưng để huynh coi lại vết thương cho đệ trước đã.
Cả hai cụng ly rồi uống cạn. Giọng Tiểu Phi buồn buồn:
- Có thể ngày chúng ta gặp lại sẽ không lâu đâu. Hà! Thiên hạ nói kẻ đi lại
trong giang hồ mà chưa gặp qua chàng Lía thì chưa xứng danh hiệp sĩ. Đệ
thật sự hâm mộ và cũng muốn gặp đại ca của huynh một lần.
- Thiên hạ tuy nói có hơi quá nhưng đại ca thật là một hiệp sĩ chân chính.
Trần Lâm đưa Tiểu Phi trở lại giường nằm, cởi áo, tháo băng ra xem xét vết
thương. Vết thương đã khô máu và không còn triệu chứng gì là đã bị trúng
độc. Chàng lau sạch vết thương để thay thuốc mới vào. Nhưng có một vết
đỏ kế bên miệng vết thương, Trần Lâm lau mãi không sạch, nhìn kỹ mới
biết đó là cái bớt son. Chàng hỏi:
- Ngực của đệ có cái bớt son đỏ đẹp quá. Suýt nữa thì nó đã bị nhát kiếm
đâm trúng phá hủy rồi.
Tiểu Phi cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.