ÉN LIỆNG TRUÔNG MÂY - TẬP 4 - Trang 3

- Công tử là gì của ông Đoàn Phong? Ông ta đã chết từ mười năm nay rồi
còn gì.
Trần Lâm tưởng như một tiếng sét vừa nổ bên tai mình. Chàng hấp tấp hỏi
dồn:
- Thím nói sao? Ông Đoàn Phong chết đã mười năm nay rồi à? Thật vậy
chứ? Đâu có lẽ nào? Mà vì sao ông ta chết?
Người đàn bà lấy làm lạ, nhìn đăm đăm vào mặt Trần Lâm nói:
- Tôi nói gạt công tử làm gì? Ông ta chết lâu rồi. Căn nhà này tôi mua lại
sau khi ông ta chết. À, mà công tử quan hệ thế nào với ông Đoàn Phong?
Ôi! Một người đàn ông thật tội nghiệp!
Trần Lâm nghẹn ngào:
- Cháu là con trai của ông ta. Thím có biết ông ta chết vì lý do gì không?
- Công tử là con trai ông Phong à? Có phải công tử là đứa bé đã bỏ nhà đi
năm xưa không?
Hai hàng nước mắt chảy dài xuống má, Trần Lâm gật đầu:
- Vâng, cháu chính là đứa bé ấy. Thím cũng biết việc này ư?
- Tôi là người ở xóm trên. Chuyện công tử làm em gái bị thương rồi tưởng
đã chết nên bỏ trốn lúc ấy ai mà không biết. Ông nhà cũng vì thương nhớ
công tử nên sinh bệnh mà qua đời. Chỉ tội nghiệp cho Quỳnh Như bé bỏng,
côi cút.
Trần Lâm như người lạc giữa rừng mơ, trải qua hết nỗi bàng hoàng này đến
điều kinh ngạc khác.
- Thím vừa nói gì? Em cháu chỉ bị thương thôi ư? Em cháu còn sống ư?
Bây giờ em cháu ở đâu, thím biết không?
Chàng nôn nóng, quên cả giữ ý tứ, hỏi luôn một lúc bao nhiêu câu hỏi.
Người đàn bà thở dài, giọng nói đượm vẻ ngậm ngùi:
- Ông trời thật không có mắt! Em công tử lần ấy không chết nhưng sau vì
hận lòng người đen bạc, lại tủi cho kiếp má hồng nên nghe đâu đã nhảy
xuống sông Hương tự vẫn rồi.
Trần Lâm lảo đảo cả người. Chàng nắm tay người đàn bà giục:
- Thím bảo sao? Làm ơn nói rõ hơn mọi việc cho cháu biết đi!
Người đàn bà nhẹ nhàng gỡ tay chàng ra nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.