EO THON NHỎ - Trang 101

Nhìn thấy anh phản ứng mạnh như vậy, Đường Nhân cười cười, đuôi

mắt mang theo nét đẹp thiếu nữ. Cô đặt bài thi lên bàn: “Còn có bài thi nữa.
Cảm ơn.”

Có lẽ khó mà nghe được hai chữ kia, Lục Trì còn bị giật mình.

Nghĩ đến chuyện mấy hôm trước, trong mắt anh chợt lóe lên một tia

ngượng ngùng, anh lập tức lùi ra tạo khoảng cách với cô, nhẹ giọng nói:
“Không…. Không có gì.”

Đường Nhân nhìn chằm chằm anh.

Bộ dáng rụt rè của anh có thể khiến cho cô mê muội.

“Ừ.”

Đường Nhân dừng lại một chút, ánh mắt rõ ràng đang đánh giá anh từ

đầu đến chân, trước khi đi bỏ lại một câu: “Bài thi của cậu không được cho
người khác mượn đâu đấy.”

~

Không lâu sau đó, Đường Minh và Lộc Dã kề vai sát cánh quay lại,

thấy người bạn ngồi cùng bàn bày biện bài thi trên bàn, ngạc nhiên mừng
rỡ kêu lên một tiếng: “Chao ôi, cuối cùng bài thi bị thất lạc quay trở về rồi
à?”

Ánh mắt oán niệm của cô giáo sinh học vẫn còn ở đâu đây.

“Cho tớ mượn bài thi đạt điểm tối đa xem chút nào!” Đường Minh tự

tay lấy đi.

Nhưng mà tay của Đường Minh còn chưa đụng bài thi, thì Lục Trì đã

dùng sách đè lên bài thi, liếc nhìn cậu ta một cái: “Chờ…. Chờ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.