EO THON NHỎ - Trang 102

Động tác của Lục Trì khiến cho Đường Minh có chút lúng túng.

Lục Trì thấy sắc mặt của Đường Minh có chút không đúng, anh bổ

sung thêm một câu: “Tớ còn chưa…. Chưa sửa lại nữa.”

“Ờ ừ.”

Đường Minh hiểu rõ. Lục Trì đã nói như vậy thì chắc không phải cố ý.

Vài phút sau tiếng chuông tan giờ tự học vang lên, Lục Trì vừa rời

khỏi phòng học, Lộc Dã lập tức chạy lại gần, ngồi xuống, cười nói: “Ngồi
học cùng thần đồng có cảm giác như thế nào?”

“Chua lắm! Tớ nhìn thấy bài thi tiếng anh của cậu ấy, thì lập tức nhớ

lại bài thi tiếng anh lẹt đẹt của tớ. Môn học nào cậu ấy cũng rất lợi hại! Cậu
ấy bị sai một bài trong đề thi mà nhìn bộ dạng của cậu ấy thảm dễ sợ.”

“Về sau có không thích, thì cũng đừng có đẩy qua cho tớ, chủ nhiệm

lớp chắc chắn có thành kiến đối với tớ.”

Lộc Dã châm chọc một câu, ánh mắt liếc nhìn bài thi để trên bàn, duỗi

tay ra định lấy.

Đường Minh dùng bút đánh lên tay của Lộc Dã: “Đừng có đụng vào.”

“Là sao.”

“Tớ vừa định động vào thì đã bị cản lại, cậu ấy nói chưa sửa lại bài.

Không chừng là không thích người khác chạm vào đồ đạc của mình.”

Lộc Dã không phục: “Chắc chắn là lấy cớ thôi, cậu có biết hai ngày

trước bài thi đó ai mượn không?”

Mặt mũi Đường Minh mờ mịt: “Ai mượn? Chắc là lớp khác mượn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.