EO THON NHỎ - Trang 71

Lúc cô cởi váy xuống mới phát hiện ra tính nghiêm trọng, lần này ra

rất nhiều, cô không thể nào để dính lên áo đồng phục của Lục Trì, nên dứt
khoát cởi váy ra.

May mắn là áo đồng phục đủ dài, trực tiếp dài quá đầu gối vài phân,

kéo khóa lên nhìn giống như áo liền váy.

Trường học cho phép mặc váy, nhưng không cho phép mặc váy ngắn

trên đầu gối. Nếu không thì bảo vệ vẫn có thể không cho vào trường.

Hai cái chân thon mảnh lộ ra bên ngoài.

Bắp chân thẳng tắp, trắng nõn mềm mịn.

Lần nữa trở lại phòng học, Đường Nhân trở nên yên tĩnh rất nhiều, hai

chân cuộn tròn trên ghế, tư thế thiếu lễ độ lật bài thi.

Chữ viết và con người Lục Trì không giống nhau, chữ viết có góc

cạnh, hạ bút vừa phải, có chút hơi ngoáy, nhưng lại có thể làm cho người
khác vừa liếc mắt đã nhận ra.

Chữ viết tên lớp rất nghiêm chỉnh tinh tế, từng chữ trong đó đều chưa

một vẻ đẹp, mạnh mẽ cương nghị.

Đường Nhân dùng ngón tay vuốt ve trang giấy mấy giây, sau đó cầm

lấy bút chì vẽ hình trái tim lên trang giấy như nai con.

Rồi sau đó, cô mới chuyển đến phần bài thi.

Bài thi của anh không có bất kỳ phần dư thừa nào, mỗi một bài đều

được giải đáp rất hoàn mỹ, thầy giáo chấm bài còn viết mấy lời khen ngợi ở
bên cạnh.

Tô Khả Tây đến gần: “Của ai đây? Cậu lấy bài thi của Lục Trì về đây

làm gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.