EO THON NHỎ - Trang 817

Trời nóng nên Đường Nhân chỉ mặc đồ khá mỏng, trong phòng giải

phẫu mở điều hòa rất thấp, khiến cô hơi lạnh một chút.

Còn cơ thể Lục Trì lại rất ấm áp.

Dần dần, cô mơ hồ cảm thấy có vật gì đó cứng cứng chỉa vào bụng

mình, cô nhẹ nhàng ép sát vào người anh, mơn trớn cánh môi anh.

Phía sau bọn họ là các tiêu bản.

Hô hấp Lục Trì tăng lên, anh đặt đầu cô lên bả vai mình, trầm giọng

nói: “Lần sau không được như vậy nữa.”

Anh sẽ rất lo lắng.

Đường Nhân dựa trên bả vai anh, giọng nói buồn buồn: “Ừ.”

Sau một lát, Lục Trì đẩy cô ra, sắc mặt anh khẽ đỏ lên, anh đi thẳng ra

khỏi phòng giải phẫu.

Đường Nhân bị anh chọc cười, mới vừa rồi còn mạnh bạo thế mà giờ

đã đỏ mặt rồi, da mặt mỏng muốn chết.

Trên đường trở về, Lục Trì trở nên ít nói hơn.

~

Ngày lên đường trời râm mát, khiến không ít người thở phào nhẹ

nhõm.

Người phụ trách mướn xe bus, có ba sinh viên đến thôn Ngũ Nguyên,

hai nữ sinh là Đường Nhân và Triệu Nhạc, còn có một nam sinh khoa sư
phạm tiếng anh, vóc người cao lớn, tên là Mã Cao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.