EO THON NHỎ - Trang 87

Không lâu sau đó thì tắt đèn, ở bên ngoài ban công truyền đến tiếng

rầm rầm.

Trời không tốt, đổ mưa rồi.

Ngày thứ hai vừa rời giường, nhận thấy đồng phục còn ẩm ướt, tâm

tình Đường Nhân cực kỳ khó chịu.

Mưa rơi bao nhiêu ngày, thì tâm tình Đường Nhân cũng u ám bấy

nhiêu ngày.

Nhưng các giáo viên bộ môn lại mang vào vài bài thi, phát xuống mấy

bộ đề, khiến cô quên đi tâm trạng không tốt.

“Haiza, tâm tình đã khó chịu rồi còn phải làm bài nữa.” Tô Khả Tây

bưng mặt than thở.

Tiết này là tiết ngữ văn, giáo viên ngữ văn cực kỳ dài dòng, hai tiết

ngữ văn liên tiếp, cho nên thời gian nói nhảm cũng kéo dài hơn, còn hơn cả
giáo viên chủ nhiệm nữa, mỗi lần đến tiết là cũng mất mười mấy phút mới
bắt đầu vào bài học.

Chuyện thường làm nhất trong tiết ngữ văn chính là làm văn, dùng cả

hai tiết.

Tô Khả Tây nhìn thấy bộ dạng cực kỳ nghiêm túc của Trương Mai,

cho nên cũng không dám quấy rầy, vô tình đi phía trước nhìn thoáng qua,
chợt thấy một hình ảnh rất kì quái.

Tô Khả Tây dùng bút chọc chọc người ngồi phía trước: “Trương Mai,

cậu đang làm gì vậy?”

Trương Mai ngồi phía trước lập tức thẳng lưng, rồi sau đó chột dạ vỗ

ngực, che miệng mắt trợn tròn: “Bà mẹ nó, cậu làm tớ sợ đứng tim. Tớ còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.