ERAGON - CẬU BÉ CƯỠI RỒNG - Trang 110

- Xin chào. Nhờ có con Hỏa Tuyết, tôi mong quí khách đi đường bằng an.
- Ông đừng lo, tôi sẽ chăm sóc nó thật tốt.
Nói rồi, ông trao dây cương con Hỏa Tuyết cho Eragon:
- Đi xa khỏi Therinsford, chờ ta.
- Nhưng tại sao?
Ông không trả lời, đi vội về hướng khác.
Eragon bối rối đi dọc đường phố Therinsford cùng hai con ngựa. Nơi phía
nam, núi Utgart mơ hồ ẩn hiện như một trụ đá khổng lồ tận cùng thung
lũng. Đỉnh của nó vút lên, chìm khuất trong mây, sừng sững cao hơn những
ngọn núi bao quanh. Vẻ ảm đạm tối tăm của nó làm Eragon rởn da gà.
Một lát sau, ông Brom trở lại, ra hiệu cho nó theo. Hai người lẳng lặng đi
cho tới hi Therinsford chìm khuất sau những hàng cây, ông già mới lên
tiếng:
- Chắc chắn tụi Ra zac đã qua đường này. Rõ ràng chúng đã ngừng lại đây
lấy ngựa như chúng ta. Một người đã nhìn thấy chúng, vừa kể lại hắn vừa
run lên khiếp sợ, hắn cho ta biết tụi Ra zac đã phóng ngựa ra khỏi nơi này
như ma quỉ chạy trốn thần linh vậy.
- Khi ở trong chuồng ngựa, cháu vô tình liên lạc được với con ngựa hồng
này. Cháu không ngờ làm được như vậy.
- Còn ít tuổi như cháu mà có khả năng đó, thật kỳ lạ. Hầu hết Kỵ Sĩ phải
tập luyện nhiều năm mới có thể liên lạc được với bất cứ gì khác, ngoài loài
rồng.
Ông trầm ngâm ngắm nghía con Hỏa Tuyết, rồi bảo:
- Bỏ hết đồ đạc của cháu trong ba lô vào túi yên, rồi buộc chặt ba lô lên
trên.
Trong khi Eragon thu xếp, ông nhảy lên lưng Hỏa Tuyết. Eragon nhìn con
ngựa hồng, nhỏ hơn Saphira đến nỗi Eragon tự hỏi nó có chở nổi mình
không? Thở dài, nó vụng về thắng yên. Từ trước tới giờ Eragon chỉ cưỡi
ngựa không yên và có bao giờ được cưỡi đi xa đâu. Nó hỏi ông già:
- Liệu cháu có bị thương như cưỡi Saphira không?
- Vết thương của cháu sao rồi?
- Bớt nhiều, nhưng cháu sợ nếu đụng chạm mạnh, khi phóng nhanh, sẽ bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.