ERAGON - CẬU BÉ CƯỠI RỒNG - Trang 183

- Chương trình của ông là sao?
Nghe Eragon hỏi, ông già chỉ lạnh lùng cười. Jeod lầm bầm:
- Nhìn vẻ mặt kia, ta biết ngay là sẽ có rắc rối từ đầu.
- Hơi quá lời, những cũng có lý. Đây, kế hoạch của chúng ta sẽ như sau.....
Nằm trong phòng, Eragon truyền tin cho Saphira: "Chúng ta sẽ rời đây đêm
nay hay sáng mai thôi."
"Thật bất ngờ. Nhưng anh có được an toàn trong việc làm phiêu lưu này
không?"
"Chưa biết được. Có thể phút cuối sẽ bị lính đuổi bắt. Nhưng đừng lo, ông
Brom và anh đều có thể dùng phép thuật và đánh đấm không tồi."
Nằm ngửa ngó trần nhà cho đến khi giấc ngủ chập chờn tới, Eragon bỗng
hoang mang nghĩ, mình không muốn đi khỏi đây, thời gian vừa qua mình
đã được sống một cuộc sống gần như bình thường. Được ở lại đây, sống
như bao người khác, thật tuyệt vời. Nhưng còn Saphira thì sao?
Những giấc mơ bất ngờ hiện ra trong tiềm thức. Có lúc nó vùng vẫy sợ hãi,
có khi cười ha hả. Rồi một giấc mơ đến thật rõ ràng: nó thấy một phụ nữ
trẻ, cúi đầu ủ rũ, bị xiềng trong một phòng giam lạnh lẽo. Qua song cừa sổ
trên tường cao, ánh trăng soi tỏ mặt cô. Một giọt nước mắt lăn dài trên má,
long lanh như hạt kim cương.
Eragon giật mình thức giấc và thấy mình đang nức nở khóc, rồi lại chìm
vào giấc ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.