ERAGON - CẬU BÉ CƯỠI RỒNG - Trang 213

bề ngang rất hẹp vì thiếu đất. Hầu hết nhà cửa đều bằng gỗ đen ngòm
ngòm, làm thành phố càng thêm u ám. Đường phố đầy rác rưởi, không khí
nồng nặc mùi cống rãnh. Một lũ trẻ con rách rưới, nhếch nhác tìm nhặt
từng mẩu bánh mì. Từng đám ăn mày, dị dạng, tàn tật lê la gần cổng thành
khóc than rên rỉ xin tiền bố thí. Tiếng van xin như một bản đồng ca từ địa
ngục. Eragon thầm nhủ, ở quê mình, thú vật còn được đối xử đàng hoàng
hơn. Ông già bảo:
- Vào gần trung tâm, tình trạng sẽ khá hơn. Bây giờ chúng ta phải tìm một
quán ăn, lên kế hoạch. Nơi này đầy nguy hiểm, dù thận trọng đến đâu.
Không nên ở ngoài đường lâu quá.
Vào một khu giàu có hơn, Eragon nghĩ, sao những người này có thể sống
thoải mái giữa những con người đau khổ thế kia. Hai ông cháu vào Quả
Cầu Vàng, một quán trọ rẻ tiền nhưng không đến nỗi xập xệ quá.
Một cái giường hẹp kê sát tường, một cái bàn ọp ẹp và thau rửa mặt. Nhìn
thoáng cái khăn trải giường, Eragon nói ngay:
- Cháu ngủ dưới sàn. Cái giường đầy rệp kia ăn tươi nuốt sống cháu mất.
- Được. Bây giờ chúng ta đi ăn và uống chút bia, rồi về làm một giấc. Sáng
mai khởi sự tìm tông tích tụi Ra zac.
Trước khi đi, ông dặn:
- Dù chuyện gì xảy ra cháu phải giữ mồm miệng, nhớ không?
Món ăn quá tệ, nhưng bia rất tuyệt. Khi hai ông cháu loạng choạng về
phòng, đầu Eragon bừng bừng hưng phấn. Nó trải chăn lên sàn, rồi chui
vào. Ông già cũng lăn ra giường ngáy khò khò. Trước khi ngủ, Eragon liên
lạc với Saphira: "Chúng ta sẽ ở lại đây mấy ngày, nhưng không lâu như ở
Teirm đâu. Khi nào tìm ra tông tích của Ra zac, em phải ra tay giúp anh.
Mai sẽ nói thêm, lúc này đầu óc anh lung tung quá."
"Xỉn rồi chứ gì?"
"Ôi dào, ông già còn uống gấp đôi anh."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.